Recent Content by Nguyễn Thành Sáng

  1. Nguyễn Thành Sáng

    Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn

    KHÚC NHẠC TÌNH BUỒN – 2 Rung rung kéo sợi dây chùng Dây đà khoảng nứt, ơi dùng sao đây? Ô hay! Ô hỡi! Ô này! Bài ca dang dở, thì tay thể nào? Thương em anh biết làm sao Làm sao khỏi nhớ, làm sao khỏi buồn? Nhưng ôi! Nhạc khúc đoạn trường Phũ phàng dâu bể để hờn con tim… Đành thôi khoảnh...
  2. Nguyễn Thành Sáng

    Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn

    KHÚC NHẠC TÌNH BUỒN – 1 Mây đen lờ lững lưng trời Lầu mơ vỡ nát, ngậm ngùi bâng khuâng Lệ hờn rụng bóng thời gian Niềm yêu dĩ vãng, ngàn năm u hoài Đường anh sỏi đá nát hài Đời em rung chuyển ánh xoay chập chờn Mưa rơi đẫm ướt cung đờn Bầu phơi rực nắng từng cơn vật vờ... Nguồn Thơ Nhạc &...
  3. Nguyễn Thành Sáng

    Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình

    KHÚC NHẠC TÌNH YÊU Dịu dàng êm ái bàn tay Kề nhau chặt nắm, cùng đây một lời Mộng vườn quyện bóng trọn đời Ngọt ngào sưởi ấm, đầy vơi tiếng đàn Uyên ương thưởng thức trăng vàng Cho tim trỗi nhạc mơ màng du dương Cảm nhìn lấm tấm hàn sương Để nghe nỗi nhớ khu vườn ngày xưa Đôi ta lứa tuổi ngọc...
  4. Nguyễn Thành Sáng

    Thơ Hay Ngắn

    DƯỚI BÓNG CHIỀU TÀN Ngẩn ngơ dưới bóng chiều tàn Em ngồi lặng lẽ đôi hàng châu sa Hồ thu cành rũ la đà Ngọn hiu hiu thổi, ngân nga nỗi niềm... Hôm kia nhẹ lướt xuôi thuyền Lững lờ êm ả về miền thênh thang Nước gờn gợn sóng tơ vàng Từng cơn nhấp nhố, mơ màng vấn vương Ngờ đâu gió lộng cuồng...
  5. Nguyễn Thành Sáng

    Thơ Hay Ngắn

    TẤT CẢ ĐỂ THÀNH THƠ Tôi cũng muốn quên, muốn thật quên Tháng ngày xưa cũ ngắm trăng lên Và con thuyền nhỏ chèo trên sóng Nhịp mái êm khua đẩy bập bềnh, Muốn gửi mây xa về nẻo xa Bao lời thân ái của ngày qua Ngân nga lảy nhịp vào trang trắng Trả lại người ta để hết mà… 9/12/2017 Nhất Lang...
  6. Nguyễn Thành Sáng

    Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây…

    THÔI RỒI NỖI NHỚ CÒN ĐÂY… “Thơ Nhạc” Em buồn…lặng lẽ rời chân Còn anh một khối…ngàn cân nặng đè Kia đường…hút bóng ủ ê Trầm đây nỗi nhớ…người lê cung sầu… người lê cung sầu… Đâu rồi…vương vấn lần sâu Trời xa khoảng cách…tìm nhau mảnh hồn Đâu rồi…ngọn gió hoàng hôn Chiều buông nhặt ánh…từng...
  7. Nguyễn Thành Sáng

    Khúc Nhạc Tình Buồn – 2

    KHÚC NHẠC TÌNH BUỒN – 2 “Thơ Nhạc” Năm xưa… mình dưới trăng thề… Niềm thương nỗi nhớ… lê thê tiếng đàn… Giờ đây…mây vắt lưng tầng Đường em phủ tím… đời anh thẫn thờ… đời anh thẫn thờ… Thu chiều ngọn gió lửng lơ Hồn yêu giãy chết… hồn xơ xác hồn Cây buồn… lặng đứng hoàng hôn Nhìn ngang một...
  8. Nguyễn Thành Sáng

    Khúc Nhạc Tình Buồn - 1

    KHÚC NHẠC TÌNH BUỒN – 1 “Thêm lời nhạc” Mây đen… lắc vạt lưng trời Hồn hoang nửa mảnh… ngậm ngùi, bâng khuâng… ngậm ngùi, bâng khuâng… Lệ hờn… rụng bóng thời gian… Sông Tương đôi ngả…ngàn năm u hoài… ngàn năm u hoài… Đường anh…. sỏi đá nát hài… Đời em rung chuyển…ánh xoay chập chờn… ánh xoay...
  9. Nguyễn Thành Sáng

    Thổn Thức Tiếng Lòng

    Ngang trái phũ phàng khiến tan vỡ tình yêu của đôi ta, em thống buồn, uống thuốc quyên sinh, may mắn thay được người phát hiện cứu sống, em làm đôi vòng vàng đeo tai, tên chữ cái của anh móc liền với tên của em, chữ ký cũng tên chữ cái của anh liền với tên của em…Vậy mà anh không ngờ! Và mới đây...
  10. Nguyễn Thành Sáng

    Vậy Mà Ai Nỡ

    VẬY MÀ AI NỠ Trăng buồn trăng có sao đâu Còn ta buồn nhuốm bạc đầu dưới trăng Trăng da trắng ửng lưng tầng Còn ta trắng thức, canh tàn sắc hương Trăng nghiêng ánh trải ven đường Dịu xoa êm ả màn sương vật vờ Còn ta cô lẻ quạnh bờ Chơi vơi nẻo vắng, hững hờ mây trôi Trăng sầu có bạn cung ngôi...
  11. Nguyễn Thành Sáng

    Thơ Tình Buồn

    VIẾT CHO MỘT NGƯỜI ——————————----- Em yêu ạ! Duyên tình thắm thiết của đôi ta dang dở bởi rơi vào vòng éo le mê tín tuổi tác của gia đình em, khiến cả một đời vương vấn và nhiều đau khổ cho em, em đã âm thầm chịu đựng, còn anh vì buổi đầu chưa hiểu ngọn ngành nên đành xuôi theo ngày tháng cố...
  12. Nguyễn Thành Sáng

    Thơ Ngắn

    HỒ THU GỢN SÓNG Trông ngày ấm áp, lá xanh tươi Óng mượt, sum sê trải bóng trời Duyên dáng khoe mình thân lắc nhẹ Nhánh cành trổ nụ, nhẹ nhàng vui... Vậy mà oi bức với mưa sa Cứ mãi trùm lên dáng ngọc ngà Bỏng rát, vật vờ nghiêng ngả héo Để sầu tím nụ, nhạt làn da... Tôi biết yêu là chuốc...
  13. Nguyễn Thành Sáng

    Thơ Ngắn

    ĐƯỜNG XƯA LÁ ĐỔ Dòng mệnh số an bài cay nghiệt Kẻ lấy chồng da diết tâm can Còn người đau đớn ngập tràn Bâng khuâng tấc dạ, ngỡ ngàng mây sương Ngày mấy lượt trên đường lá đổ Thắt thẻo lòng, trăn trở buồn tênh Còn đâu thương nhớ mông mênh Còn đâu ngày tháng bồng bềnh gió trăng Giờ nẻo vắng...
  14. Nguyễn Thành Sáng

    Thơ Ngắn

    DAY DỨT MẢNH TÌNH XƯA Kể từ hôm nói chia tay Nàng đi, đi mãi không ngày ghé tôi Ánh vàng giờ đã mờ trôi Đò đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa, Trăng non sớm vội bóng tà Đường đi mấy đoạn để mà luyến lưu Em ngày tháng có sầu ưu Có vương vấn nhớ, có thu trải buồn Thời gian lặng lẽ mây sương Bến...
  15. Nguyễn Thành Sáng

    Thơ Ngắn

    NỐT TRẦM CẢM XÚC Rồi chợt hôm nào chuyển giá đông Tái tê, buốt rét trải giăng đồng Biết bao sương muối trùm lên đoá Bỗng thấy lạnh rồi ai biết không?... Thì ra hoa nở để rồi tàn Lửa rực năm nào cũng nguội tan Chầm chậm mây trôi về tít mãi Đến đây rồi khuất nẻo phương ngàn Còn gì để nhớ với mà...
Bên trên