Cyclo - Xích lô (1995)

poly

Banned
Cyclo.jpg



Xích lô (1995) là một bộ phim dài thứ hai của đạo diễn Trần Anh Hùng, phim được bấm máy tại thành phố Hồ Chí Minh, hợp tác làm phim này còn có Hãng phim Giải Phóng và Salon Films Studio (Hong Kong). Chuyện phim về một chàng thanh niên trẻ đạp xích lô (do Lê Văn Lộc diễn vai) kiếm sống tại Sài Gòn, gia đình anh gồm có một người chị (Trần Nữ Yên Khê) sau bị cám dỗ bởi một nhà thơ lãng trí (Tony Leung-Chiu Wai nổi tiếng trong các phim: Chungking Express và Bullet in the Head) nên trở thành gái giang hồ, còn người em gái nhỏ thì đi học, ngoài ra anh còn có một ông nội già nua chuyên hành nghề vá xe đạp trên đường phố. Và vì một sơ hở nhỏ, nên chiếc xe xích lô mướn của anh bị đánh cắp. Thế là cuộc sống của anh trở nên phức tạp hơn bao giờ hết, nó đã đưa đẫy anh vào con đường tội lỗi đầy ghê tởm mà anh phải chống chọi!

cyclo.jpg


Đạo diễn Trần Anh Hùng đã hoà hợp hai khía cạnh tâm lý giữa The Bicyle Thief và Taxi Driver vào một, tạo nên một bộ phim sống động và xúc cảm, gây ấn tượng cho người xem nhiều suy ngẫm và bàn luận. "Tôi đã mất ba tháng để tìm kiếm nhân vật này, và bản chất của anh ta đã mang đến cả hai kinh nghiệm và cá tính," Trần Anh Hùng tiếp lời bằng Pháp ngữ qua một thông dịch viên là Hermine Garcia trong một cuộc phỏng vấn ở Los Angeles hồi tháng 9 năm 1995 rằng: "Tôi đã muốn để cho mọi người viếng thăm Việt Nam. Việt Nam giờ đây đã thay đổi, biến dạng hoàn toàn. Tôi không thể diễn tả hết được, tôi muốn phim ảnh của tôi phản ảnh được điều đó, mọi người có thể nhìn thấy chính xác cái mà thực tế nó đã xãy ra cho tôi." Sự thành công của Xích lô đã vinh dự đoạt giải Golden Lion tại LHP Venice 1995, giải phim xuất sắc nhất tại LHP Flanders lần thứ 22, và giải thưởng George Delerue 1995 về nhạc phim hay nhất dành cho nhà soạn nhạc Tôn Thất Tiết.


kp_boom viết riêng cho yxine, tháng 5/2003
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

baì viết có spoil từ nguồn
http://kazenka.blogspot.com/2009/07/nha-tho.html#comments

Biệt danh của anh trong bảng phân vai (bằng tiếng Pháp) là Poet (nhà thơ). Chuyển biệt danh này sang tiếng Việt như thế nào cũng là một vấn đề. Cuối cùng tôi quyết định gọi anh là Nhà-thơ, như là một kết quả trung hoà giữa Nhà thơ và Nhà Thơ.

Nhà-thơ là nhân vật mà tôi yêu thích trong "Xích lô". Anh là trùm của một băng đảng xã hội đen. Sau những vụ trộm cướp giết người không gớm tay, anh dành thời gian để sáng tác thơ. Trước đàn em, Nhà-thơ hét ra lửa nhưng khi về gia đình thì anh lại sợ đòn roi của người ông như một đứa trẻ. Gan lỳ, rắn rỏi nhưng thi thoảng Nhà-thơ lại lấy tay áo quẹt mũi như con nít mỗi khi chảy máu cam. Và kỳ cục hơn cả là Nhà-thơ để cô gái anh yêu hành nghề mại dâm.


xichlo.jpg


Nhà-thơ chính xác là một trí thức lưu manh, một kiểu người luôn sống trong tình trạng nội tâm bị giằng xé bởi sự mâu thuẫn giữa cái thiện và cái ác, giữa cái đẹp và cái xấu, giữa bổn phận và bản năng, giữa tình yêu và sự nghiệp... Kết quả của những cuộc đấu tranh dữ dội ấy là việc anh hay bị chảy máu cam.


xichlo2.jpg


Tinh thần tử vì đạo là phẩm tính trí thức được đặc tả rõ nhất ở Nhà-thơ, như Wikipedia tóm tắt:

Cầm đầu băng đảng này là Nhà Thơ (Lương Triều Vỹ đóng), y là một kẻ gian ác đồng thời là một nhà thơ, là người yêu của chị gái Xích Lô. Y cũng là người dụ dỗ chị gái Xích Lô trở thành gái mại dâm, phục vụ cho nhiều nhân vật bệnh hoạn: một lão già thích xem đàn bà đái (Mạc Can đóng), 1 lão thích sơn móng chân cho đàn bà, 1 thanh niên thích còng tay đàn bà (Lê Tuấn Anh đóng), với điều kiện do Nhà Thơ đặt ra là không được làm tổn hại đến màng trinh của cô ta.


4126618.jpg


Câu chuyện cứ thế tiếp diễn, đến một hôm chị gái của Xích Lô bị gã thanh niên thích xem đàn bà bị còng làm mất trinh, Nhà Thơ lẳng lặng giết chết người thanh niên, còn Xích Lô lao vào nghiện ngập.

Đêm 30 Tết, trong khi cả thành phố đang nhộn nhịp đón giao thừa, thằng Điên, đứa con trai bị thiểu năng trí tuệ của bà Buồn bị xe cán chết, đồng thời Nhà Thơ cũng tự thiêu mình trong những tâm ý đầy mâu thuẫn và Xích Lô, nằm say ma túy đến ngất đi trong vũng sơn.

Màng trinh của cô gái mà Nhà-thơ yêu biểu trưng cho những gì trong sạch, thuần khiết và thánh thiện nhất của Nhà-thơ. Nó cũng biểu trưng cho cái giới hạn mà nếu bị vượt qua, nếu bị phá vỡ thì Nhà-thơ không còn là một trí thức (dù lưu manh) nữa mà chỉ còn là một tên lưu manh. Đấy chính là một thứ lý tưởng, một thứ đạo nào đó mà Nhà-thơ tôn thờ.

fk166.jpg


Tôi chưa giải mã được bài thơ mà Nhà-thơ đọc trước lúc chết, cho dù có một sự đồng cảm với anh trong việc nghĩ tới những hình ảnh từ thuở ấu thơ khi bế tắc và tuyệt vọng.

Trần Anh Hùng muốn nói đến sự thật nào đằng sau những tấm mặt nạ mà anh đeo vào Nhà-thơ? Có mối liên hệ nào không giữa hình ảnh trí thức Việt Nam thời mở cửa với hình ảnh trí thức lưu manh đầy mâu thuẫn của Nhà-thơ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

baì viết có spoil từ nguồn
http://kazenka.blogspot.com/2009/07/nhip-sai-gon-trong-phim-xich-lo.html#comments

Nhịp Sài Gòn trong phim "Xích lô"
Trong thành phố, nhịp sống của mỗi thị dân không độc lập, mà tác động qua lại với nhịp sống của các thị dân khác. Không thể nào tái hiện được một tổng thể trọn vẹn của những nhịp sống ấy trong toàn bộ các mối quan hệ tương hỗ của chúng, bằng bất cứ hình thức thể hiện nào. Tuy thế, việc đặt trọng tâm khảo sát vào nhịp điệu của một tổng thế con nào đó đôi khi cũng có thể mang đến những cảm nhận nhất định về nhịp điệu của cái tổng thể lớn và lớn hơn nữa.

Đoạn phim bắt đầu với quang cảnh phòng bếp của một nhà hàng nhỏ. Máy quay dịch chuyển dần ra phía cửa nơi có 2 người hát rong bước vào. Bản "Nắng chiều" được cất lên. Hai đứa trẻ ngồi đánh giày. Thực khách vừa ăn uống vừa chuyện trò. Sau khi làm một vòng, máy quay làm dừng lại ở phòng bếp và đặc tả cảnh cô bếp đang nấu nướng. Đoạn phim kết thúc.

xichlo3.jpg


Khi xem đoạn phim này lần đầu tiên, tôi đã rất khoái chí khi thấy cảnh hai đứa trẻ đưa tay đánh giày một cách nhịp nhàng theo âm thanh của nhạc cụ đệm (tôi chưa biết tên) mà một trong hai người hát rong sử dụng. Cảm nhận ấy đưa tôi tới một diễn giải về ý tưởng của đạo diễn trong đoạn phim. Bản nhạc thực sự trong nhà hàng không chỉ có những âm thanh của bài "Nắng chiều", nó còn có tiếng loẹt xoẹt của miếng chùi cọ xát với da giày, tiếng ồn của thực khách, tiếng nguyên liệu tương tác với mỡ hoặc dầu ăn và sức nóng của chảo.

Tổng thể con của những âm thanh nhịp điệu đó chính xác là một bản nhạc của cuộc sống mà mỗi người tham gia là một nhạc công. Hai người hát rong không chỉ hát kiếm tiền mà còn tham gia chơi nhạc, hai hai đứa trẻ không chỉ đánh giày mà còn tham gia chơi nhạc, thực khách không chỉ ngồi ăn mà còn tham gia chơi nhạc, cô bếp không chỉ nấu nướng mà còn tham gia chơi nhạc. Cứ như thể đã có sự chỉ huy và dàn dựng của một người nhạc trưởng vĩ đại nào đó mang tên "Bàn tay vô hình", hay nếu gọi theo góc nhìn tôn giáo thì sẽ là Đấng tối cao. Thật lãng mạn và kỳ diệu.

Tất nhiên nếu khảo sát ở một tổng thể đủ lớn nào đó trong một thành phố nào đó thì người ta cũng có thể nhận ra sự hoà nhịp tương tự. Thế nhưng ý tưởng về sự phân công lao động, được khảo sát ở một bộ phận đại diện cho tầng lớp nhân dân lao động, đã mang tới một cảm nhận và hình dung mang tính khái quát về xã hội Sài Gòn của không chỉ những năm đầu 1990, khi nền kinh tế thị trường len lỏi vào cuộc sống của mỗi người dân. Sự phân công lao động rõ rệt và ăn khớp với nhau như một dây chuyền khép kín (cách máy quay di chuyển một vòng khép kín trong đoạn phim làm tôi nghĩ đến ý này), hay cũng chính là một nền kinh tế năng động hướng dịch vụ, chính là đặc điểm để phân biệt Sài Gòn với các đô thị khác của Việt Nam cho tới ngày nay.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: Một xứ sở không (được phép) buồn

Thảm khảo nhé các bác
Nguồn
http://www.baoblog.net/2011/04/cam.html

Cấm!


Những lệnh cấm được phát ra từ bộ VHTT trước đây thường được cho là có sức ép của an ninh A25. Nhưng lệnh cấm bộ phim Xích lô (Cyclo), theo ông Thái Kế Toại lúc đó đang là trưởng A25 thì, ông hoàn toàn không biết vì sao. Dưới đây là bài viết của ông nói rõ sự việc này được gửi trực tiếp cho nhà văn Nguyễn Trọng Tạo.


THÁI KẾ TOẠI
(Đại tá - Nguyên Giám đốc ĐACAND)


Ngoảnh đi ngoảnh lại từ khi phim Xích lô bị cấm chiếu ở Việt Nam đã 16 năm. Mười sáu năm gần như là khoảng cách một thế hệ, nhiều đồng nghiệp trẻ trong làng điện ảnh thì hầu như không biết đến chuyện này. Một số đồng nghiệp già thì không biết đầy đủ. Mấy người biết đầy đủ thì im lặng. Trong mấy năm vừa rồi tôi có nêu lại việc này với Cục Điện ảnh. Những người lãnh đạo cũ trong cuộc thì đã nghỉ hưu. Người mới thì dường như cảm thấy mình không có trách nhiệm trả lời về một vụ án oan trong làng điện ảnh đã thuộc về quá khứ. Tôi cũng đã nghỉ hưu, gần như giã từ các hoạt động điện ảnh để tập trung làm mấy tác phẩm văn học cuối đời nhưng tôi cứ băn khoăn về câu hỏi Tại sao có vụ cấm chiếu phim Xich lô? Tại sao lại có chuyện đối xử kì quái, bất công với đạo diễn Trần Anh Hùng như thế? Tại sao một bộ phim của người đạo diễn người Việt với các diễn viên Việt Nam về đề tài đương đại Việt Nam, quay tại thành phố Hồ Chí Minh, được giải Sư tử vàng tại Liên hoan phim Venise danh giá. Lần đầu tiên người Việt được giải Sư tử vàng, một giấc mơ và có lẽ còn lâu nữa mới lại có một sụ kiện như thế mà giới lí luận phê bình điện ảnh im lặng không bàn đến một lời, trừ một vài bài “đánh’’ không có động cơ nghề nghiệp.


Tôi là một người trong cuộc. Lúc đó tôi đang là Trưởng phòng An ninh Văn hóa quốc gia, A25 Bộ Công an.
Chuyện bắt đầu như thế này:


Vào đầu thập niên 90 người Việt có một tài năng điện ảnh kiệt xuất. Người đó là đạo diễn Trần Anh Hùng.
Trần Anh Hùng tên Pháp là Guy Phimasset sinh ngày 5- 6- 1966 tại Mỹ Tho, quốc tịch Pháp. Bố mẹ TAH quê ở Nam Đàn, Nghệ An, theo đạo Thiên chúa, di cư vào Nam từ 1954, sang Lào sinh sống từ 1973, rồi sang Pháp năm 1975, hiện làm nghề may quần áo ở Pháp. TAH có một người em trai tên là Dũng sinh năm 1968 tên Pháp là Henry Phimasset, tốt nghiệp ngành kinh tế thương mại. Từ phim Xích Lô anh Dũng làm trợ lý đạo diễn cho TAH. Tại Pháp TAH học và đậu tú tài văn chương bậc A, học Đại học Triết một năm rồi bỏ để thi vào học Trường Điện ảnh Lumière bốn năm, quay phim ngắn Thiếu phụ Nam Xương trong trường. Học xong chương trình TAH không thi tốt nghiệp, ở nhà viết một loạt kịch bản chào bán cho các hãng phim như:


- Thiếu phụ Nam Xương, Hòn Vọng Phu, Thánh Saint Julien L’ Hospitalien,
-Phim trinh thám dựa theo một cuốn tiểu thuyết của Nhật, năm nay đã quay tại Nhật.
-Phim về cuộc chiến của giặc Cờ Đen ở Việt Nam năm 1910.
-Phim về đời sống người Việt ở Pháp.
-Mùi đu đủ xanh. Phim đã được sản xuất.
-Cyclo (Xich lô). Phim đã được sản xuất.
-Rượu đế củ kiệu. Đề tài Việt Nam dự định quay ở Hà Nội.
-Những ngày không mưa. Đã quay ở Hà Nội.



Năm 1991 lần đầu tiên TAH về Việt Nam để chọn cảnh cho phim Mùi đu đủ xanh nhưng không thực hiện được việc quay phim ở Việt Nam vì lí do tài chính mà chỉ có thu thanh tiếng động Việt Nam trong tháng 10- 1992. Tại Liên hoan phim Cannes 1993 Mùi đu đủ xanh đoạt Giải Caméra vàng. Ngày 15-7-1993 Trần Anh Hùng cùng Christophe Rosignon Giám đốc hãng LAZENNEC FILM vào Việt Nam mang phim Mùi đu đủ xanh chiếu báo cáo cho Hội đồng duyệt phim quốc gia và xin đi khảo sát thực tế cho kịch bản phim Xich lô.


Từ tháng 2 đến tháng 5.1994 TAH vào sửa chữa và trình duyệt kịch bản phim Xich lô. Trong thời gian này phim Mùi đu đủ xanh được gửi đi dự giải OSCAD, lọt vào chung kết cùng bốn phim khác. TAH cùng Trần Nữ Yên Khê nữ diễn viên vợ của TAH, Rosignnon và Giám đốc Hãng phim Giải phóng Trần Thanh Hùng đi Hollywood dự lễ trao giải OSCAD năm 1994.



Cần nói một chút về ảnh hưởng của phim Mùi đu đủ xanh. Tôi quan sát thấy bộ phim này mang đến một giọng điệu kể chuyện lạ khác với cách kể chuyện truyền thống trong phim của chúng ta và cách tác giả khai thác những chi tiết đời sống nông thôn Nam Bộ một cách chuyên nghiệp, hiện đại. Một vài nghệ sĩ đã mượn tôi kịch bản Mùi đu đủ xanh để tham khảo. Sau đó tôi thấy quả là ngôn ngữ Trần Anh Hùng có tác động tạo ra sự chuyển biến ở một số tác phẩm, trong đó có thể nói có cả nghệ sĩ cỡ hàng đầu trong nước. Trong bối cảnh lúc ấy, sự tác động đó là quý giá.



Ngày 6-4-1994 Thứ trưởng BVHTT Nguyễn Trung Kiên ký Quyết định số 501 HTQT/QĐ đồng ý cho phép Hãng phim Giải phóng cung cấp dịch vụ cho hãng Lazenec Film thực hiện bộ phim truyện Xích lô của đạo diễn Trần Anh Hùng tại Việt Nam. Xin nói thêm để có kịch bản trình duyệt lãnh đạo Bộ VHTT các chuyên viên, lãnh đạo Cục Điện ảnh, Vụ HTQT Bộ VHTT và A25 trong đó có tôi đã phải đọc và giúp tác giả sửa chữa nhiều lần. Đến khi nội dung kịch bản đạt yêu cầu, có chính kiến của A25 ủng hộ, Cục Điện ảnh ra văn bản Giám định nội dung kịch bản trình lãnh đạo Bộ VHTT ký quyết định cho phép sản xuất phim. Tôi phải đọc kịch bản Xích lô nhiều lần. Với bản thảo lần cuối cùng tôi chấp nhận được về nội dung và tin rằng với ý đồ của TAH, cách trình bày câu chuyện đầy ấn tượng của anh sẽ có một bộ phim độc đáo. Vì phim được thực hiện chủ yếu tại thành phố Hồ Chí Minh, lại do Hãng phim Giải phóng cung cấp dịch vụ nên A25 giao cho A25B tức bộ phận thường trực của A25 ở phía Nam do anh Trương Hòa Bình phụ trách, trong đó có bộ phận của đơn vị tôi anh Hoàng Phước Thuận và anh Bùi Dương Minh phụ trách công tác bảo vệ.



Phim Xích lô quay trong 77 ngày từ 4-11-1994 đến 11-2-1995. Trong thời gian đó giám sát viên A25b liên tục làm việc cùng đoàn phim. Tôi được nghe báo cáo có những cảnh trên hiện trường thấy có thể gây tác động không tốt, cán bộ A25b còn yêu cầu thay đổi chi tiết. Ví dụ trường đoạn đứa bé con mụ trùm băng cướp bôi sơn đỏ vào người chạy ra đường bị xe chẹt chết, giám sát viên không yên tâm vì mầu đỏ có thể gây phản cảm đã đề nghị TAH thay bằng sơn màu xanh lơ. TAH đã đồng ý thay đổi nhiều phân đoạn theo ý các cán bộ giám sát. Từ 21-4 đến 6-5- 1995 thu tiếng động thật cho phim tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh vẫn có cán bộ giám sát của A25b. Từ 29-8 đến 9-9-1995 Trần Anh Hùng cùng các Đoàn nghệ sĩ của Xich lô đi dự Liên hoan phim VENISE lần thứ 52 tại Italya. Trong đoàn có diễn viên Lê Văn Lộc vai Xich lô, Đinh Hoài Ngọc trợ lý đạo diến kiêm phiên dịch của đoàn phim, hai vợ chồng nghệ sĩ Nguyễn Văn Đây Chủ nhiệm kiêm diễn viên Thầy ru con.



Đêm 9-9-1995 phim Xích lô được đăng quang nhận Giải thưởng lớn Sư tử vàng. Tôi và nhiều đồng nghiệp, nghệ sĩ điện ảnh cũng xúc động vì cái tin này. Lần đầu tiên một đạo diễn người Việt Nam còn rất trẻ, một phim về Việt Nam hiện tại, làm tại Việt Nam với các diễn viên Việt Nam được một giải thưởng vào loại danh giá nhất của điện ảnh thế giới. Đấy là một dịp để quảng bá cho đất nước Việt Nam, cho con người Việt Nam và cho cả tương lai của điện ảnh Việt nam nữa nếu nó quy tụ được những người con tài năng đang sống ngoài đất nước.



Nhưng thật đáng tiếc, ngay sau đó tôi được nghe đã có những phản ứng bất lợi cho Xích lô. Sớm nhất là ý kiến của ông Lý Chánh Trung từ bên Pháp về làm xao động tại thành phố Hồ Chí Minh.. Trong lúc dư luận ồn ã như vậy thì bản phim nhựa chưa về đến Việt Nam. Hầu hết người Việt Nam chưa biết mặt mũi bộ phim được Giải Sư tử vàng là thế nào.


Tôi nhớ một buổi chiều nóng nực cuối tháng 9-1995 tại phòng họp của Cục Điện ảnh, phòng họp thôi, ngày ấy chưa có phòng chiếu hiện đại như bây giờ, Xich lô được trình chiều bằng băng video. Thành phần xem phim gồm có Hội đồng duyệt phim quốc gia và một số cán bộ của Ban tuyên huấn, Bộ VHTT, Hội ĐAVN. Công an có anh Khổng Minh Dụ, tôi và anh Nguyễn Trọng Đạo. Tôi thấy nội dung phim vẫn như kịch bản nhưng cách dựng phim và sử dụng âm thanh, màu sắc của Trần Anh Hùng đã tạo ra một ấn tượng dữ dội. Bây giờ thì cái kiểu âm thanh đó đã trở nên bình thường vì người ta đã quen với âm thanh Xơ rao các phim bom tấn của Mỹ của châu Âu nhưng lúc đó tôi thấy mấy gương mặt thật tội nghiệp. Có người còn la hét đòi giảm âm lượng. Âm thanh của phim gây sốc cho những người thần kinh yếu. Trong không khí oi bức, nhộn nhạo với cách tổ chức chiếu phim cẩu thả, Xích lô đã tạo ra một ấn tượng để tự giết nó. Cuối cùng có một cuộc hội ý nhưng lộn xộn và ý kiến không thống nhất, đợi bàn lại với một buổi chiếu bản phim nhựa. Sau buổi chiếu có các bài báo Suy ngẫm sau khi xem phim Xich lô- Giải thưởng Sư tử vàng của Nguyễn Tường trên báo Tuần tin tức số 40 (2-8/10/1995), Phim Cyclo: Việt Nam là phương tiện hay là đối tượng phản ánh trên báo Văn Hóa ngày 15-10-1995. Hình như có một thế lực vô hình nào đó tạo ra sụ trấn áp Xich lô. Trong cơ chế bộ máy của chúng ta người lãnh đạo nhiều khi rất sợ những người cực đoan tả khuynh hay nhân danh bảo vệ chế độ XHCN như thế. Chẳng lẽ vài người như thế lại tài giỏi, sáng suốt hơn một guồng máy làm việc của chúng tôi ư? Một guồng máy chuyên môn trực tiếp với nghề nghiệp phải nghĩ kỹ hơn họ chứ.



Bộ trưởng Bộ VHTT đã yêu cầu Hãng phim Giải phóng kiểm điểm về việc hợp tác với Hãng Lazennec làm phim Xích lô. Sau đó có quyết định cấm chiếu phim Xích lô ở Việt Nam. Còn tôi và A25 không được hỏi ý kiến về việc này. Tôi dự định khi có một buổi họp đàng hoàng hơn với bản phim nhựa sẽ phát biểu chính kiến của mình. Tất nhiên là tôi bảo vệ đạo diến Trần Anh Hùng và người bạn của tôi Trần Thanh Hùng Giám đốc Hãng phim Giải phóng một người đầy nhiệt huyết và mạnh dạn tìm cầu nối điện ảnh nước nhà với thế giới. Vậy mà tôi cứ chờ … Cuối cùng cho đến nay không hề có một buổi họp như thế. Tôi không rõ những cá nhân nào đã làm các văn bản tham mưu cho lãnh đạo Bộ VHTT ra một quyết định vội vã như vậy. Với một quyết định của ông Bộ trưởng Bộ VHTT người ta đã coi Trần Anh Hùng như một nghệ sĩ chống chế độ, ra tiếp một cái lệnh cấm anh về nước trong nhiều năm.



Quay lại nội dung phim Xich lô. Bộ phim đã gây ra sự phân hóa cao độ trong số người đã được xem phim. Tôi hỏi ý kiến một số nghệ sĩ, người khen thì khen hết lời. người chê thì cũng chê thậm tệ. Nhưng tựu trung người ta đều cho rằng nó trình bày thực trạng xã hội một cách táo bạo mới mẻ quá. Ấn tượng của nó mãnh liệt quá. Các bài báo lên án phim Xích lô nói gì? Người ta cho là bộ phim đầy những hình ảnh bạo lực, nhiều cảnh sex và hiện thực trong phim không đúng với thực tế Việt Nam. Sau này các đĩa phim Xích lô được bán chui ở trong nước nhưng bản quay trộm chất lượng xấu. Anh Ba Đây có cho tôi mượn một cái băng video din, tôi lại cho bạn tôi Lê Cẩm Lượng ở Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh sao lại cho sinh viên xem.



Tôi cứ tự hỏi tại sao Liên hoan phim Venise năm 1995 người ta trao giải Sư tử vàng cho phim Xích lô? Lẽ ra các nhà phê bình phim Việt Nam phải giải đáp câu hỏi đó. Có lẽ vì sợ hãi Bộ VHTT mà họ im lặng. Không một ai bênh vực cho bộ phim tội nghiệp đó. Chả lẽ LHP Venise chỉ nhằm chống Việt Nam? Chả lẽ vì chống Việt Nam Ban Giám khảo lại hạ mình để trao giải cho một bộ phim mà người Việt Nam cho là thấp kém? Lý trí của một người tỉnh táo có thiện chí giải đáp câu này không khó lắm. Ở phim Xích lô, Trần Anh Hùng trình bày một phong cách khác hẳn Mùi đu đủ xanh. Tôi cho rằng với những đạo diễn có biên độ phong cách giữa các tác phẩm xa nhau như vậy là một tài năng. Nhịp điệu của Xích lô co dãn thất thường,chất liệu và cốt truyện Á Đông được trình bày với các thủ pháp ấn tượng hậu hiện đại. Các hình tượng mang tính ẩn dụ cao, mang cả tinh thần triết học, nó cho người ta thấy cuộc sống các xã hội Á Đông kiểu như Việt Nam đang vươn tới thị trường và thế giới hiện đại như thế nào cùng cái giá mà nó phải trả, cái giá rất đắt, thậm chí kinh hoàng. Tuy vậy TAH đã đưa ra được lời giải cho câu hỏi đó. Gìn giữ gia đình là chỗ cứu rỗi cho con người. Thực trạng xã hội đen hôm nay sau 15 năm cho thấy đã vượt qúa xa những cảnh báo của anh.



Sau này hệ lụy của vụ Xích lô còn theo tôi và Trần Anh Hùng khi tôi chuyển sang làm Giám đốc Điện ảnh CAND. Giữa năm 1998 tôi hợp tác với Hãng Laennec Film. Tôi đã tạo điều kiện cho TAH về nước đi thăm Hà Nội và một số nơi để viết một kịch bản phim mới. Chúng tôi nói chuyện nhiều về những biến đổi của Hà Nội. Đầu tiên Hùng muốn ba người đàn bà Hùng yêu quý cùng đóng trong một bộ phim. Như Quỳnh, Lê Khanh, Trần Nữ Yên Khê. Sau Hùng định hình ý tưởng, cho ba người này vào dòng xoáy của một gia đình gốc Hà Nội lâu đời đang rạn vỡ vì các tác động của đời sống hiện đại. Hùng vẫn băn khoăn về việc bảo vệ các giá trị của gia đình Á Đông. Đó là kịch bản phim Những ngày không mưa.



Kịch bản Những ngày không mưa cũng phải sửa chữa nhiều lần, cuối cùng cũng được ĐACAND chấp nhận và chuẩn bị trình Cục Điện ảnh thì rắc rối lại rơi xuống. Báo Quân đội nhân dân ngày 23-8-1998 đăng bài Hà Nội và Sài Gòn thời mở cửa qua cách nhìn phiến diện của đạo diến Trần Anh Hùng. Bút pháp của tác giả khá chuyên nghiệp, có thể là một nhà phê bình chuyên nghiệp ở Cục Điện ảnh nhưng ký tên Hạnh Lê. Tiếp theo báo Văn Nghệ số 36 ngày 5-9-1998 đăng bài Cần một chữ Tâm khi làm phim về Việt Nam. Tác giả là Phạm Viết Đào, một người đã có nhiều chỉ trích gay gắt ngành điện ảnh. Điều có vể vô lý và không đàng hoàng cho lắm là sự phê phán nhằm vào một kịch bản còn ở thời kỳ bí mật, chưa trình duyệt, chưa công bố chỉ có những người có trách nhiệm mới được cầm nó, lý lẽ phê phán với những tiêu chí không phải là tiêu chí nghệ thuật, phiến diện, thô thiển, nặng về quy chụp chính trị. Để thêm nặng đòn người ta còn lật lại cả phim Xích lô, tức là Trần Anh Hùng chống Việt Nam có cả quá trình, có cả hệ thống quan điểm. Thời gian này tại Bộ VHTT đangcó mâu thuẫn của một vài người với Cục Điện ảnh, với anh Nguyễn Khoa Điềm về vấn đề hợp tác làm phim với nước ngoài. Theo tôi mâu thuẫn này không phải là bản chất vấn đề hợp tác làm phim với nước ngoài mà xuất phát từ một góc độ khác nhưng hợp tác làm phim với nước ngoài là một cái cớ tốt nhất có thể lợi dụng vì nó rất dễ bị khai thác về chính trị. Anh em nghệ sĩ chúng ta nhiều khi bị những cú đòn oan trong một xã hội lỏng lẻo về pháp luật như thế.



Trần Anh Hùng đưa cho tôi bản thảo bài viết của anh để trả lời hai bài báo ở trên.
Về phim Xích lô TAH viết:

-Để nói rõ sự thật về tôi, trước hết tôi xin nói đến vấn đề bạo lực trong phim Cyclo. Người ta thấy bạo lực trong phim này rất ghê tởm. Tôi cho đó là điều tốt. Bạo lực phải đưa ra một cảm giác ghê tởm. Đây không phải là một loại bạo lực giải trí. Và phim này đoạt giải Sư Tử Vàng tại Venise không phải “về thành công trong thể loại phim bạo lực” như có người Việt Nam mới viết trên báo. Trong liên hoan Phim Venise không có phân biệt thể loại.
“Chúng tôi trao giải Sư Tử Vàng cho phim Cyclo về phong cách thể hiện bạo lực”. Đây là lời nói của ông Jorge Semprun thì cái từ “bạo lực” trong miệng ông có một giá trị đặc biệt. Jorge Semprun là một nhà văn, cũng là Bộ trưởng Bộ Văn hóa của Tây Ban Nha trước kia. Và cái điều quan trọng nhất có liên quan đến bạo lực là ông ta đã bị giam trong trại tập trung của Đức trong Thế Chiến Thứ Hai, ông đã thấy cái bạo lực và cái chết của mình rất rõ ràng.Vậy thì ông ta thừa biết bạo lực là như thế nào và thế nào là cái nhìn đạo đức về bạo lực và thế nào là kích động bạo lực. Khi tôi làm phim Cyclo tôi không hề nghĩ đến chuyện bôi nhọ đất nước của tôi. Tôi là một nghệ sĩ Việt Nam định cư ở nước ngoài. Và Tổ quốc Việt Nam rất thiêng liêng đối với tôi. Nếu ai không hiểu về tôi mà kết luận vội vàng về tôi thì đó là một ác cảm ghê tởm tôi không thể tưởng tượng nổi… Cái mục đích của tôi khi làm phim này là để đưa vào nền Điện ảnh thế giới một tác phẩm nghệ thuật do một người Việt Nam làm.



-Và tôi chọn một con đường đi cực kỳ khó khăn là vì phim Cyclo không phải là một loại phim dễ thương. Sự giằng xé giữa cái thiện và cái ác là một đề tài rất nặng nề, rất khó xử. Đã nói đến cái thiện và cái ác thì đừng nói đến sự cân bằng giữa hai khái niệm này. Cái ác thường phô trương một cách ly kỳ. Còn cái thiện thì không. Cái thiện không phải là loại sức mạnh biểu hiện ở bên ngoài. Phim Cyclo gắn bó rất chặt chẽ với cái ý này. Để tránh sự giả tạo và để gần sự thật, phim Cyclo dành cho cái thiện một chỗ đứng đặc biệt, đó là giữa hai hình ảnh, giữa hai cảnh, ở khoảng trống giữa hai hàng chữ. Phong cách mô tả cái thiện qua âm bản tạo cho tâm hồn thèm muốn cái thiện và đi tìm nó. Ai cũng biết trong xã hội nào cũng có mảng sáng và mảng tối. Đó cũng có nghĩa là thiện và ác. Tôi muốn thể hiện cái ác ghê gớm bao nhiêu thì sự tồn tại và giá trị của cái thiện càng lớn bấy nhiêu.


-Tôi xin kể một giai thoại rất riêng tư đã đến với tôi trong liên hoan Phim Venise làm cho tôi hiểu rõ vì sao tôi phải đấu tranh quyết liệt để thuyết phục những nhà sản xuất phải để cho tôi làm phim nói tiếng Việt. Việc này là rất phức tạp vì không có một lý do gì khiến cho một người Pháp bỏ tiền ra để làm một cuốn phim không nói gì về dân tộc của họ. Không có lý do gì ngoài tình yêu tha thiết của tôi đối với Việt Nam mà thuyết phục được họ.
Sau khi xem phim Cyclo chiếu lần đầu tiên ở Venise, tôi hỏi bố tôi xem phim thấy thế nào, có được không?

- Ba phải xem lại vì đoạn đầu của phim, nước mắt nó cứ ứa ra làm ba chẳng thấy gì cả.
- Sao vậy ba?
- Thì… trên màn ảnh khổng lồ, ba thấy những khuôn mặt Việt Nam, mà trong đó chứa đầy sự trưởng thành của con. Họ nói tiếng Việt tại liên hoan phim lớn này làm ba xúc động
Đây là lời nói của một người cha khoan dung.



Nhưng tôi rất tin ở lời nói này bởi vì tôi chợt nhớ cảm xúc tự hào của tôi khi tôi nghe âm thanh của những câu nói bằng tiếng Việt vang lên trong Liên hoan Phim Cannes với cuốn phim đầu tay của tôi.


Do những rắc rối ở nội bộ đơn vị tôi, một nhóm người vì cá nhân chống lại việc làm phim Những ngày không mưa, Những ngày không mưa phải chuyển sang Hãng phim truyện Việt Nam do nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát mới lên Giám đốc. Và cuối cùng do tài ngoại giao khéo léo của Hồng Ngát, phim đã làm xong và được công chiếu ở Việt Nam. Những người cản bước Trần Anh Hùng đã không thực hiện được ý đồ đen tối của họ. Niềm vui của Hãng phim truyện Việt Nam cũng là niềm vui của tôi, bởi trước đây khi còn ở A25 tôi đã coi đây là chỗ thân thiết của mình, nơi tôi vào ngành điện ảnh với bộ phim đầu tay cùng đạo diễn Vương Đức, phim Cỏ Lau.


Đúng là phim Xích lô là một chuyện buồn của ngành điện ảnh Việt Nam. Một bài học điển hình về cách đối xử với tài năng nghệ thuật và các tác phẩm đỉnh cao của bộ máy quản lý nghệ thuật một nước tiểu nông. Nhưng vụ phim Xich lô không chỉ liên quan đến vài ba cá nhân trong cuộc. Nó ảnh hưởng đến những vấn đề lớn hơn đối với nền điện ảnh của chúng ta. Tác hại lâu dài của nó vẫn còn đang ám ảnh đời sống điện ảnh với những cách hành xử vô lối tùy tiện. Và cũng không ít chuyện buồn đã diễn ra như thế trong mấy chục năm qua. Nhiều số phận nghệ sĩ phải trả giá, nhiều tác phẩm bị chìm nổi. Những con người ấy, những tác phẩm ấy đang đợi chúng ta nói lại về họ… Đó cũng là điều tâm huyết của tôi muốn nói với các đồng nghiệp điện ảnh của mình.
 

lengockhanhi

Film critic
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

Phim của TAH thì rất hay, nhưng kén khán giả ghê lắm.
Có nhiều người không thể hiểu được phim TAH nói về cái gì,
có lần 1 bác việt kiều nói với Nhi: Cái phim Đu đủ xanh người ta khen hay nhưng tôi không có hiểu gì hết, từ đầu phim tới cuối phim đâu có thấy trái đu đủ nào đâu, chỉ có câu nói duy nhất của bà già nhắc tới đu đủ là: đu đủ làm gỏi ăn rất ngon, vậy là sao ?
Nhi cũng không thể giải thích gì cho bà ta cả, vì chắc phải mất vài giờ thì mới phân tích hết các lớp ý nghĩa trong phim này.

Vậy đó, có mấy mấy người hiểu nổi phim Cyclo...
 

trankanhhung

Well-Known Member
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

trước kia tui có bản DVD phim này mà bị mất, hiện giờ rất muốn kiếm bản HD mà tìm hoài không ra,phim rất hay táo bạo, chân thực và tui rất thích
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

Có rất nhiều cảnh trong phim Cyclo ám ảnh mình mãi đến giờ. 1 bộ phim gây xúc động mạnh.

Có 1 chi tiết mà đến giờ mình cũng chưa hiểu được ý nghĩa của nó: ổ cắm điện bị rò điện mà các nhân vật trong phim thỉnh thoảng lại bị giật... Nó thể hiện cái gì vậy?
 

poly

Banned
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

Có rất nhiều cảnh trong phim Cyclo ám ảnh mình mãi đến giờ. 1 bộ phim gây xúc động mạnh.

Có 1 chi tiết mà đến giờ mình cũng chưa hiểu được ý nghĩa của nó: ổ cắm điện bị rò điện mà các nhân vật trong phim thỉnh thoảng lại bị giật... Nó thể hiện cái gì vậy?

Theo em thì đó là số phận của những kẻ đi thoe con đường làm XHĐ, đều giống nhau cả....... rồi cũng sẽ chết vì đùa với lửa
 

danhthangvn

Member
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

Bác nào có nguồn phim này thì up lên đây chia sẻ với anh em ạ, trước em cũng xem DVD mà giờ kiếm không ra.
 

arryo

Active Member
Ðề: Cyclo - Xích lô (1995)

Có rất nhiều cảnh trong phim Cyclo ám ảnh mình mãi đến giờ. 1 bộ phim gây xúc động mạnh.

Có 1 chi tiết mà đến giờ mình cũng chưa hiểu được ý nghĩa của nó: ổ cắm điện bị rò điện mà các nhân vật trong phim thỉnh thoảng lại bị giật... Nó thể hiện cái gì vậy?

Theo mình nghĩ thì có 1 số cách giải thích như sau, chẳng biết cái nào đúng với ý của bác Trần ANh Hùng :D :

_Các nhân vật xã hội đen trong phim bị giật khi vô tình tựa tay vào cái chỗ hở điện. Trong thâm tâm họ, dù là dân giang hồ, cũng cần 1 chỗ dựa. Nhưng tay đã vấy bùn, thì còn biết dựa vào đâu? Điều này có thể thấy ở nhân vật bà chủ (con bị down, người nhà lười nhác, tay chân phản bội) hay nhân vật nhà thơ (bị bố ruồng bỏ).

_Các nhân vật bị giật điện đều bị giật một cách vô tình. Họ vô tình, ko nhìn thấy, bởi mỗi con người đó đều có những vướng bận, lo toan rối bời trong lòng. Những toan tính đó rốt cuộc sẽ khiến họ mất đi sự sáng suốt, trở nên bất cẩn và phải trả giá như bà chủ (con bị chết) hay nhà thơ (bồ bị hiếp, cuối phim tự tử).

_Cuối cùng, giống như Poly nói, là cái giá phải trả của những con người trong giới xã hội đen này.
 

HacLongNinhKieu

Well-Known Member
Ðề: Một xứ sở không (được phép) buồn

Thảm khảo nhé các bác
Nguồn
http://www.baoblog.net/2011/04/cam.html

Cấm!


Những lệnh cấm được phát ra từ bộ VHTT trước đây thường được cho là có sức ép của an ninh A25. Nhưng lệnh cấm bộ phim Xích lô (Cyclo), theo ông Thái Kế Toại lúc đó đang là trưởng A25 thì, ông hoàn toàn không biết vì sao. Dưới đây là bài viết của ông nói rõ sự việc này được gửi trực tiếp cho nhà văn Nguyễn Trọng Tạo.


THÁI KẾ TOẠI
(Đại tá - Nguyên Giám đốc ĐACAND)
Như thường lệ, vẫn là nghỉ chức rồi mới nói, và luôn là mình vô tội, ngoài lề, "tui thương ảnh lắm nhưng không làm gì được" :))
 
Bên trên