Đảng Cộng Hoà và ông Romney có nhiều sai lầm chiến lược trong cuộc bầu cử vùa qua. Theo cá nhân tôi, đây là những lý do chính, không nhất thiết theo thứ tự, dẫn đến thất bại to lớn của ông Romney.
1. Đám cực hữu gọi là Tea Party có tiếng nói quá lớn trong đảng. Đám này đề cử ứng cử viên thượng viện của họ là hai ông Todd Akin (Missouri) và Richard Mourdock (Indiana). Hai ông này cực đoan đến mức tuyên bố chống phá thai ngay cả trường hợp bị hiếp dâm. Mourdock còn đi xa hơn khi nói rằng trong trường hợp hiếp dâm và nếu nạn nhân mang thai, đó là ý Chúa (Chúa này chắc đến từ địa ngục). Đám cực hữu khiến ông Romney trở thành ứng cử viên bảo thủ trong khi ông ta là người trung dung.
2. Không điều chỉnh agenda phù hợp với cử tri gốc Mỹ La tinh (Hispanics) trong đó cải tổ di trú (immigration reform) được xem là rất quan trọng đối với họ. Romney đã dùng từ "self deportation" trong cuộc tranh luận lần hai khi nói về chính sách di trú của ông. Đây là một cái đinh đóng vào quan tài của sự thất bại. Hầu hết người Hispanics là công giáo và hơn 60% cử tri công giáo bỏ phiếu cho Romney. Nếu ông Romney chọn thượng nghĩ sĩ Florida Marco Rubio (gốc Cuba có vợ là người Columbia), số phiếu của cử tri Hispanics dành cho Romney sẽ cao hơn hẳn.
3. Thiếu sự ủng hộ từ cử tri gốc Á châu. Có đến hơn 70% người gốc Á châu bỏ phiếu cho Obama. Tôi không hiểu họ bỏ phiếu cho ông Obama vì lý do gì, nhưng những người mà tôi hỏi lý do ủng hộ Obama thì họ hầu hết trả lời là "Obama lo cho người nghèo". Cá nhân tôi thấy rằng người nghèo trong 4 năm qua càng khó khăn hơn. Người gốc Á châu xem trọng các lợi ích công cộng (welfare) hơn sự thịnh vượng của quốc gia!
Các lý do chính ông Obama tái đắc cử:
1. Những chiến lược gia tổ chức tranh cử của Obama đã xuất sắc khai thác các yếu điểm của Romney trong việc vận động ráo riết nhắm vào các cộng đồng dân thiểu số như Hispanics và Á châu. Người Mỹ da đen thì tự động ủng hộ Obama bất chấp chính sách của Obama và đảng Dân Chủ có lợi cho họ hay không. Dù chơi xấu họ cũng sẵn sàng.
2. Obama xuất sắc trong việc tuyên truyền trong suốt từ mùa hè cho đến ngày bầu cử và đã mô tả Romney như là một con quỷ. Hầu hết các quảng cáo chính trị của Obama đều bóp méo sự thật hoặc nói láo trắng trợn. Từ lúc Obama lên chức TT có thêm 15 triệu người Mỹ ăn food stamps - đưa tổng số người lên tới 47 triệu. Đây là con số kỷ lục. Nhưng các cộng đồng thiểu số "không nhìn thấy" các con số này. Đó là chưa nói đến 23 triệu người đang thất nghiệp - cũng là con số kỷ lục. Giỏi truyên truyền là ở chỗ đó. Và đây là điểm yếu của dân chủ - tức kẻ thắng không phải lúc nào cũng là kẻ xứng đáng.
3. Người Mỹ ngày càng trở nên những con người phụ thuộc, xem chính phủ như là cứu cánh cho vận mệnh và tương lai của cá nhân họ. Nước Mỹ không thành lập trên nền tảng này. Obama và đảng Dân Chủ khai thác tối đa tâm lý phụ thuộc và bầy đàn này.
Obama vẫn tiếp tục đổ lỗi cho Bush với các thất bại của mình. Nước Mỹ chưa bao giờ chia rẽ và thù ghét nhau như thời Obama. Obama thậm chí kêu gọi người Mỹ trả thù (vote for revenge). Những người bầu cho Obama rồi sẽ thất vọng.
It's pathetic to demonize success. That's un-American.
Thêm một lý do rất quan trọng cho việc tái đắc cử của Obama: đó là truyền thông báo chí Mỹ gần như đưa tin một chiều có lợi cho Obama. Tôi tin rằng hầu hết cử tri Mỹ gốc Việt lấy thông tin từ các cơ quan truyền thông cánh tả như CNN, ABC, NBC, CNBC, MSNBC, New York Times, Washington Post, LA Times, Boston Globe, Chicago Sun-Times, San Francisco Chronicle, BBC, Reuters, AP, AFP, Yahoo!...
Tại sao các cơ quan truyền thống cánh tả "thống lĩnh" về mặt truyền thông tại Mỹ thì tôi không thể trả lời được.
Các cơ quan truyền thông này đưa những tin có lợi cho Obama, còn những tin vô hại cho họ hoặc có hại cho phía cộng hòa thì họ ra rã đưa tin ngày đêm. Quý vị không tin tôi thì cứ vào các trang nhà của họ hoặc mua báo giấy về đọc. Vụ Benghazi với đại sứ Mỹ bị giết chết truyền thông cánh tả gần như không đưa tin. Obama cố tình ém nhẹm vụ này cho đến sau bầu cử khi mọi chuyện đã rồi.
Nhưng riêng vụ tướng David Petraeus vừa từ nhiệm giám đốc CIA, truyền thông cánh tả liền đồng loạt đi tin vì vụ này vô hại cho Obama. Vụ bão Katrina thì truyền thông cánh tả đưa các hình ảnh tàn phá lên mặt báo và chỉ trích Bush kịch liệt. Obama chẳng làm gì vụ bão Sandy ngoài chụp hình xong rồi dọt. Báo chí cánh tả đưa tin chiếu lệ. Khi chính trị gia cơ hội Chris Christie "ôm" Obama thắm thiết thì báo chí cảnh tả loan truyền khắp nơi.
Trong cuộc tranh luận lần hai Obama nói láo về vụ tấn công Benghazi nhưng Moderator Candy Crowley của CNN cứu ông Obama. Cái này quá lộ liễu. Obama không tuyên bố vụ tấn công giết chết đại sứ Mỹ là khủng bố nhưng đứng trước hơn 65 triệu người xem tranh luận, Obama lại nói láo là có.
Đám cánh tả đã làm "biến dạng" tiểu bang California. Từ một tiểu bang với tiềm năng kinh tế hùng mạnh, California hiện xếp hạng 4 trong 10 tiểu bang khó kiếm sống nhất nước Mỹ với lợi tức trung bình $29,772. Thấp hơn so với các tiểu bang nghèo như West Virginia, South Carolina, Mississippi. Thâm thủng ngân sách năm 2011 là 16 tỉ Mỹ kim trong khi thuế đã cao ngất. Thuế lại tăng. Lực lương ăn welfare lại tăng. Chi tiêu tăng. Cái vòng luẩn quẩn cứ thế tiếp tục.
Obama sẽ biến nước Mỹ thành tiểu bang CA trước khi trở thành Hy Lạp.
Tôi ở một trong những tiểu bang swing states nên xem và nghe rất nhiều political ads từ hai phía. Tuy nhiên Obama và đảng Dân Chủ "chơi dơ" khi dùng trẻ em (10-15 tuổi) trong một political ad "khuyên" cha mẹ không nên bỏ phiếu cho Romney. Đảng Dân Chủ có thêm một political ad dùng toàn người già và dùng ngôn ngữ tục tĩu để nói về Romney.
Obama thắng không phải vì có chương trình hành động tốt hơn nhưng chỉ giỏi bôi bẩn đối thủ. Obama chỉ biết đổ lỗi cho Bush nhưng không bao giờ nhận trách nhiệm. Chương trình Obamacare được thông qua không có lấy một vị cộng hòa ủng hộ chứng tỏ Obama "cực đoan" như thế nào.
Khi hầu hết các cơ quan truyền thông ủng hộ một khuynh hướng chính trị thì đó là một điều nguy hiểm bất kể cánh tả hay cánh hữu vì nó sẽ dẫn đến cực đoan và thái quá. Khi một đảng chính trị thống lĩnh chính trường điều này sẽ dẫn đến độc tài.
Cử tri bỏ phiếu ngày nay chỉ lo nghĩ đến "nồi cơm" của họ, nào là tiền hưu, tiền wellfare, trợ cấp housing. Họ chằm hăm vào túi tiền của kẻ khác, những người làm việc và đóng thuế. Họ quên đi đất nước mà họ đang sống. Đất nước lụn bại ai sẽ đói trước? Tôi nghĩ người nghèo sẽ đói trước. Nhưng họ không bận tâm đất nước có lụn bại hay không cứ có welfare bỏ mồm, có bảo hiểm sức khỏe miễn phí là họ thỏa mãn rồi.
Những người làm việc và đóng thuế là những người có trách nhiệm nhất với cộng đồng xã hội. Có rất nhiều người Việt đến Mỹ chưa bao giờ đóng thuế, nhưng họ muốn bầu cho ứng viên cho họ nhiều lợi ích nhất. Nếu đây không phải là tham lam thì là cái gì?
Tiền này đến từ đâu? Từ tiền thuế và vay nợ từ TQ. Bây giờ mời quý vị xem một vài con số thống kê về thuế.
Từ năm 2005-2009, top 5% có thu nhập cao nhất (150K/năm trở lên) đóng góp xấp xỉ 60% thuế lợi tức liên bang (federal income tax). Trong khi đó bottom 50% (chiếm 1/2 tổng số người đóng thuế - 33K/năm trở xuống) có thu nhập thấp nhất chỉ đóng 2.5%-3% thuế lợi tức liên bang.
Thuế lợi tức cá nhân là nguồn thu lớn nhất chiếm gần 50% ngân sách quốc gia. Obama chưa vừa ý và giới nghèo và trung lưu chưa vừa ý, họ muốn tăng thuế lên những người có thu nhập cao hơn nữa. Nhưng giới giàu "tội lỗi" này lại là nguồn hy vọng chính cho việc phục hồi kinh tế Mỹ và kiến tạo công ăn việc làm cho người dân Mỹ. Chính sách của Obama chẳng khác nào đem giết con gà để trứng vàng. Hệ lụy sẽ là làm người giàu "nghèo" đi, tiền thuế thu sẽ ít hơn, người dân Mỹ sẽ thấp nghiệp nhiều hơn (vì người giàu chẳng thể thuê họ được) và sẽ đòi hỏi tiền trợ cấp. Thiếu tiền thì phải tăng thêm thuế cho bọn giàu và vòng tròn sẽ cứ vậy mà đi xuống.....
Mà phải chi tăng thuế mà đủ trang trải thì còn có thể thông cảm, đằng này dù tăng thuế cũng chỉ thu thêm vài chục tỉ USD/năm trong khi chỉ nội chương trình Obamacare có thể phải ngốn tới 2,000 tỉ USD. Ông Obama không thể kiếm đủ số triệu phú và tỉ phú Mỹ để thi hành chính sách tái phân phối (redistribution) của ông. Tương lai nước Mỹ sau 4 năm dưới thời ông tổng thống nói giỏi làm như hạch này chắc chắn sẽ rất u ám!
May God bless America!
1. Đám cực hữu gọi là Tea Party có tiếng nói quá lớn trong đảng. Đám này đề cử ứng cử viên thượng viện của họ là hai ông Todd Akin (Missouri) và Richard Mourdock (Indiana). Hai ông này cực đoan đến mức tuyên bố chống phá thai ngay cả trường hợp bị hiếp dâm. Mourdock còn đi xa hơn khi nói rằng trong trường hợp hiếp dâm và nếu nạn nhân mang thai, đó là ý Chúa (Chúa này chắc đến từ địa ngục). Đám cực hữu khiến ông Romney trở thành ứng cử viên bảo thủ trong khi ông ta là người trung dung.
2. Không điều chỉnh agenda phù hợp với cử tri gốc Mỹ La tinh (Hispanics) trong đó cải tổ di trú (immigration reform) được xem là rất quan trọng đối với họ. Romney đã dùng từ "self deportation" trong cuộc tranh luận lần hai khi nói về chính sách di trú của ông. Đây là một cái đinh đóng vào quan tài của sự thất bại. Hầu hết người Hispanics là công giáo và hơn 60% cử tri công giáo bỏ phiếu cho Romney. Nếu ông Romney chọn thượng nghĩ sĩ Florida Marco Rubio (gốc Cuba có vợ là người Columbia), số phiếu của cử tri Hispanics dành cho Romney sẽ cao hơn hẳn.
3. Thiếu sự ủng hộ từ cử tri gốc Á châu. Có đến hơn 70% người gốc Á châu bỏ phiếu cho Obama. Tôi không hiểu họ bỏ phiếu cho ông Obama vì lý do gì, nhưng những người mà tôi hỏi lý do ủng hộ Obama thì họ hầu hết trả lời là "Obama lo cho người nghèo". Cá nhân tôi thấy rằng người nghèo trong 4 năm qua càng khó khăn hơn. Người gốc Á châu xem trọng các lợi ích công cộng (welfare) hơn sự thịnh vượng của quốc gia!
Các lý do chính ông Obama tái đắc cử:
1. Những chiến lược gia tổ chức tranh cử của Obama đã xuất sắc khai thác các yếu điểm của Romney trong việc vận động ráo riết nhắm vào các cộng đồng dân thiểu số như Hispanics và Á châu. Người Mỹ da đen thì tự động ủng hộ Obama bất chấp chính sách của Obama và đảng Dân Chủ có lợi cho họ hay không. Dù chơi xấu họ cũng sẵn sàng.
2. Obama xuất sắc trong việc tuyên truyền trong suốt từ mùa hè cho đến ngày bầu cử và đã mô tả Romney như là một con quỷ. Hầu hết các quảng cáo chính trị của Obama đều bóp méo sự thật hoặc nói láo trắng trợn. Từ lúc Obama lên chức TT có thêm 15 triệu người Mỹ ăn food stamps - đưa tổng số người lên tới 47 triệu. Đây là con số kỷ lục. Nhưng các cộng đồng thiểu số "không nhìn thấy" các con số này. Đó là chưa nói đến 23 triệu người đang thất nghiệp - cũng là con số kỷ lục. Giỏi truyên truyền là ở chỗ đó. Và đây là điểm yếu của dân chủ - tức kẻ thắng không phải lúc nào cũng là kẻ xứng đáng.
3. Người Mỹ ngày càng trở nên những con người phụ thuộc, xem chính phủ như là cứu cánh cho vận mệnh và tương lai của cá nhân họ. Nước Mỹ không thành lập trên nền tảng này. Obama và đảng Dân Chủ khai thác tối đa tâm lý phụ thuộc và bầy đàn này.
Obama vẫn tiếp tục đổ lỗi cho Bush với các thất bại của mình. Nước Mỹ chưa bao giờ chia rẽ và thù ghét nhau như thời Obama. Obama thậm chí kêu gọi người Mỹ trả thù (vote for revenge). Những người bầu cho Obama rồi sẽ thất vọng.
It's pathetic to demonize success. That's un-American.
Thêm một lý do rất quan trọng cho việc tái đắc cử của Obama: đó là truyền thông báo chí Mỹ gần như đưa tin một chiều có lợi cho Obama. Tôi tin rằng hầu hết cử tri Mỹ gốc Việt lấy thông tin từ các cơ quan truyền thông cánh tả như CNN, ABC, NBC, CNBC, MSNBC, New York Times, Washington Post, LA Times, Boston Globe, Chicago Sun-Times, San Francisco Chronicle, BBC, Reuters, AP, AFP, Yahoo!...
Tại sao các cơ quan truyền thống cánh tả "thống lĩnh" về mặt truyền thông tại Mỹ thì tôi không thể trả lời được.
Các cơ quan truyền thông này đưa những tin có lợi cho Obama, còn những tin vô hại cho họ hoặc có hại cho phía cộng hòa thì họ ra rã đưa tin ngày đêm. Quý vị không tin tôi thì cứ vào các trang nhà của họ hoặc mua báo giấy về đọc. Vụ Benghazi với đại sứ Mỹ bị giết chết truyền thông cánh tả gần như không đưa tin. Obama cố tình ém nhẹm vụ này cho đến sau bầu cử khi mọi chuyện đã rồi.
Nhưng riêng vụ tướng David Petraeus vừa từ nhiệm giám đốc CIA, truyền thông cánh tả liền đồng loạt đi tin vì vụ này vô hại cho Obama. Vụ bão Katrina thì truyền thông cánh tả đưa các hình ảnh tàn phá lên mặt báo và chỉ trích Bush kịch liệt. Obama chẳng làm gì vụ bão Sandy ngoài chụp hình xong rồi dọt. Báo chí cánh tả đưa tin chiếu lệ. Khi chính trị gia cơ hội Chris Christie "ôm" Obama thắm thiết thì báo chí cảnh tả loan truyền khắp nơi.
Trong cuộc tranh luận lần hai Obama nói láo về vụ tấn công Benghazi nhưng Moderator Candy Crowley của CNN cứu ông Obama. Cái này quá lộ liễu. Obama không tuyên bố vụ tấn công giết chết đại sứ Mỹ là khủng bố nhưng đứng trước hơn 65 triệu người xem tranh luận, Obama lại nói láo là có.
Đám cánh tả đã làm "biến dạng" tiểu bang California. Từ một tiểu bang với tiềm năng kinh tế hùng mạnh, California hiện xếp hạng 4 trong 10 tiểu bang khó kiếm sống nhất nước Mỹ với lợi tức trung bình $29,772. Thấp hơn so với các tiểu bang nghèo như West Virginia, South Carolina, Mississippi. Thâm thủng ngân sách năm 2011 là 16 tỉ Mỹ kim trong khi thuế đã cao ngất. Thuế lại tăng. Lực lương ăn welfare lại tăng. Chi tiêu tăng. Cái vòng luẩn quẩn cứ thế tiếp tục.
Obama sẽ biến nước Mỹ thành tiểu bang CA trước khi trở thành Hy Lạp.
Tôi ở một trong những tiểu bang swing states nên xem và nghe rất nhiều political ads từ hai phía. Tuy nhiên Obama và đảng Dân Chủ "chơi dơ" khi dùng trẻ em (10-15 tuổi) trong một political ad "khuyên" cha mẹ không nên bỏ phiếu cho Romney. Đảng Dân Chủ có thêm một political ad dùng toàn người già và dùng ngôn ngữ tục tĩu để nói về Romney.
Obama thắng không phải vì có chương trình hành động tốt hơn nhưng chỉ giỏi bôi bẩn đối thủ. Obama chỉ biết đổ lỗi cho Bush nhưng không bao giờ nhận trách nhiệm. Chương trình Obamacare được thông qua không có lấy một vị cộng hòa ủng hộ chứng tỏ Obama "cực đoan" như thế nào.
Khi hầu hết các cơ quan truyền thông ủng hộ một khuynh hướng chính trị thì đó là một điều nguy hiểm bất kể cánh tả hay cánh hữu vì nó sẽ dẫn đến cực đoan và thái quá. Khi một đảng chính trị thống lĩnh chính trường điều này sẽ dẫn đến độc tài.
Cử tri bỏ phiếu ngày nay chỉ lo nghĩ đến "nồi cơm" của họ, nào là tiền hưu, tiền wellfare, trợ cấp housing. Họ chằm hăm vào túi tiền của kẻ khác, những người làm việc và đóng thuế. Họ quên đi đất nước mà họ đang sống. Đất nước lụn bại ai sẽ đói trước? Tôi nghĩ người nghèo sẽ đói trước. Nhưng họ không bận tâm đất nước có lụn bại hay không cứ có welfare bỏ mồm, có bảo hiểm sức khỏe miễn phí là họ thỏa mãn rồi.
Những người làm việc và đóng thuế là những người có trách nhiệm nhất với cộng đồng xã hội. Có rất nhiều người Việt đến Mỹ chưa bao giờ đóng thuế, nhưng họ muốn bầu cho ứng viên cho họ nhiều lợi ích nhất. Nếu đây không phải là tham lam thì là cái gì?
Tiền này đến từ đâu? Từ tiền thuế và vay nợ từ TQ. Bây giờ mời quý vị xem một vài con số thống kê về thuế.
Từ năm 2005-2009, top 5% có thu nhập cao nhất (150K/năm trở lên) đóng góp xấp xỉ 60% thuế lợi tức liên bang (federal income tax). Trong khi đó bottom 50% (chiếm 1/2 tổng số người đóng thuế - 33K/năm trở xuống) có thu nhập thấp nhất chỉ đóng 2.5%-3% thuế lợi tức liên bang.
Thuế lợi tức cá nhân là nguồn thu lớn nhất chiếm gần 50% ngân sách quốc gia. Obama chưa vừa ý và giới nghèo và trung lưu chưa vừa ý, họ muốn tăng thuế lên những người có thu nhập cao hơn nữa. Nhưng giới giàu "tội lỗi" này lại là nguồn hy vọng chính cho việc phục hồi kinh tế Mỹ và kiến tạo công ăn việc làm cho người dân Mỹ. Chính sách của Obama chẳng khác nào đem giết con gà để trứng vàng. Hệ lụy sẽ là làm người giàu "nghèo" đi, tiền thuế thu sẽ ít hơn, người dân Mỹ sẽ thấp nghiệp nhiều hơn (vì người giàu chẳng thể thuê họ được) và sẽ đòi hỏi tiền trợ cấp. Thiếu tiền thì phải tăng thêm thuế cho bọn giàu và vòng tròn sẽ cứ vậy mà đi xuống.....
Mà phải chi tăng thuế mà đủ trang trải thì còn có thể thông cảm, đằng này dù tăng thuế cũng chỉ thu thêm vài chục tỉ USD/năm trong khi chỉ nội chương trình Obamacare có thể phải ngốn tới 2,000 tỉ USD. Ông Obama không thể kiếm đủ số triệu phú và tỉ phú Mỹ để thi hành chính sách tái phân phối (redistribution) của ông. Tương lai nước Mỹ sau 4 năm dưới thời ông tổng thống nói giỏi làm như hạch này chắc chắn sẽ rất u ám!
May God bless America!