Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

mrchubby

Chuyên viên tin tức
attachment.php

Panasonic sẽ ngưng sản xuất tấm nền TV LCD dành cho những chiếc TV của hãng vào tháng Chín tới. Thay vào đó, công ty sẽ sử dụng tấm nền từ các đối tác của mình.

Việc ngưng sản xuất tấm nền TV LCD

Khi Panasonic nhận ra rằng thời đại của TV plasma đã gần đến hồi kết, họ đã xây dựng một nhà máy tại Himeji, Nhật Bản để sản xuất những tấm nền LCD kích cỡ lớn cho TV.

Nhà máy tại Himeji đã sản xuất ra những tấm nền IPS LCD dành cho TV mà hãng đang trang bị cho các dòng TV LCD của mình hiện nay. Trong những năm gần đây, Panasonic chỉ dùng những tấm nền IPS LCD họ sản xuất vào những dòng giá rẻ mà không trang bị cho những dòng cao cấp bởi chúng không đáp ứng được những mong đợi đến từ người tiêu dùng. Điều này đã khiến cho công ty phải tìm kiếm các nguồn cung tấm nền VA từ bên ngoài để đưa lên những chiếc TV cao cấp của mình, đương cử như của hãng Innolux.

Panasonic sẽ kết thúc việc sản xuất tấm nền TV LCD “cây nhà lá vườn” tại nhà máy Himeji vào cuối tháng Chín tới bởi hãng đã không còn hái ra lợi nhuận từ mảng sản xuất này. Nhà máy này sẽ cắt giảm năng suất sản xuất và chuyển đổi mục đích sang việc sản xuất tấm nền LCD cho xe hơi và các thiết bị y tế.

Tuy vậy nhưng Panasonic cũng vẫn sẽ tiếp tục bán ra những chiếc TV LCD

Như vậy, đây là một tin buồn mới nhất đối với các ông lớn trong mảng hiển thị của Nhật Bản. Cách đây vài năm, Sony đã kết thúc mối quan hệ hợp tác với Samsung, Toshiba và Hitachi cũng đã kết thúc mảng sản xuất tấm nền TV LCD. Và như vậy, trong các ông lớn chỉ còn mỗi Sharp là công ty Nhật Bản duy nhất còn trụ lại đến hôm nay trong mảng sản xuất tấm nền TV LCD. Tuy nhiên, Sharp chỉ là còn là một thương hiệu Nhật Bản mà thôi, bởi phần lớn cổ phần của hãng này đã bị Foxconn thâu tóm.

Theo FlatPanelsHD
 

nguyentuanviet

Active Member
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

công nghệ phát triển quá nhanh mà
 

saigon1975

New Member
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

nhật bản họ có đầy đủ điều kiện kỹ thuật, tài chính, công nghệ.... nhưng họ quá bảo thủ, không nhanh lẹ bằng các cty đến từ hàn quốc hay nói thẳng ra là họ xem thường các đối thủ đến từ hàn quốc, nên bây giờ thì đã quá muộn.

dự 5 - 10 năm nữa thì Trung Quốc sẽ làm cuộc cách mạng ......... nhìn VN mình mà buồn thúi ruột, đi tắt đón đầu trong suốt 20 năm mà chả làm ra cái gì .... bàn phím , muose, tai nghe, webcam, chả sản xuất được............cái dễ làm nhất là case máy tính mà làm cũng ko được ..
 

tuyen_kientruc2010

Well-Known Member
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

Văn hóa đồ công nghiệp của Nhật đã quá in sâu sau một thời gian dài, dẫn đến việc dần dần giá sản phẩm của họ được xếp ngang hàng với châu Âu và Mỹ. Ngoài ra ở nhiều quốc gia trong thời gian này, phải gia đình khá giả một chút hay giàu có mới dám sở hữu đồ điện từ Nhật hay châu Âu. Nhưng bước sang nữa cuối thập niên 90 thì tình hình bắt đầu thay đổi, tầng lớp người nghèo tại các nước bắt đầu khá lên, họ cũng muốn sở hữu tivi, tủ lạnh, máy giặt… như những người khá giả và giàu có khác. Samsung và LG nổi lên như là người hùng đối với tầng lớp này bởi giá bán quá tốt so với đồ của Nhật (Made in China, Malaysia). Sản phẩm của Nhật bắt đầu gặp hai vấn đề: những khách hàng trung thành của họ vẫn đang sở hữu mọi thiết bị do họ làm ra mà vẫn không muốn đổi cái mới do hoàn toàn không bị hư hại gì, tầng lớp khá giả chiếm số đông nhất; sản phẩm Nhật Bản cho dù lắp ráp ở đâu cũng phải không quá chênh lệch về chất lượng so với lắp ráp trong nước, nên giá thành vẫn rất cao nếu so với Samsung, LG hay của Đài Loan dành cho người nghèo.

Vấn đề phát sinh từ đây: người nghèo không mua đồ của họ do quá mắt so với Samsung hay LG; một lượng lớn người khá giả không mua đồ của họ do các sản phẩm trong nhà vẫn còn hoạt động tốt; người giàu có thì vẫn chiếm số ít trong xã hội, ngoài ra Nhật còn phải cạnh tranh với châu Âu ở thị trường cho người giàu. Vậy là có một đoạn thời gian khoảng 5-7 năm trong giai đoạn trước và sau khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997, Nhật xuất khẩu rất nhiều nhưng bán không bao nhiêu so với năm năm trước đó, cũng may những ngành công nghiệp khác như ô tô, semiconductor hay công nghiệp nặng vẫn phát triển mạnh nên sự trì trệ này cũng không ảnh hưởng đến tăng trưởng kinh tế của Nhật.

Khủng hoảng tài chính xảy ra khiến mọi người tại các nước châu Á giàu có bao gồm cả Nhật bắt đầu giảm chi tiêu, người Nhật bắt đầu có thói quen mua đồ rẻ tiền. Không chỉ châu Á, không khí u ám này cũng ảnh hưởng tới Mỹ và châu Âu do kinh tế Nhật suy yếu. Người người bắt đầu bỏ thói quen mua đồ tốt, bền có giá khá mắc của Nhật, họ quay sang các nhãn hiệu của Hàn Quốc nổi tiếng với chất lượng chấp nhận được mà kiểu dáng khá bắt mắt cùng giá thành rẻ hơn so với Sony hay Panasonic. Bởi thời đại dùng đồ đạc lúc này không còn chú trọng đến “bền bỉ“, mọi người chấp nhận một món đồ chỉ sử dụng trong hai, ba năm mà không cần phải trên mười năm như xưa, đổi lại họ có thể hưởng được các công nghệ mới trong thời gian ngắn hơn. Đến lúc các hãng điện tử lớn của Nhật nhận ra thói quen dùng đồ của mọi người đã thay đổi thì họ cũng không kịp chuyển hướng kinh doanh của mình cho phù hợp tình hình này, mặc dù họ đã cố gắng đem hầu hết dây chuyền sản xuất ra nước ngoài nhằm giảm chi phí sản xuất để hạ giá thành. Trong lúc loay hoay không tìm được hướng đi mới, thì các đối thủ nước láng giềng Hàn Quốc bắt đầu tăng tốc tấn công mọi thị trường của Nhật. Họ không ảnh hưởng gì so với các hãng nước láng giềng trong thời kỳ khủng hoảng tài chính do được chính phủ bảo trợ phía sau. Họ đánh đúng vào tâm lý của tầng lớp nghèo với các sản phẩm rẻ tương đương Trung Quốc nhưng chất lượng tốt hơn nhiều; các dịch vụ khuyến mãi cùng mẫu mã chất lượng được nâng cao mà lại rẻ hơn của Nhật đã đánh đúng tâm lý của tầng lớp khá giả. Ngoài ra sự khác biệt chính là Samsung và LG không quá chăm chú vào một sản phẩm bất kỳ, họ đoán đúng thời điểm thói quen thích thay đổi công nghệ mới trong thời gian ngắn của mọi người, cùng lợi thế giá thành nhân công và giá thành linh kiện không hãng Nhật nào cạnh tranh lại, họ sản xuất ra sản phẩm mới liên tục trong thời gian ngắn nhất mỗi khi trên thế giới có một công nghệ gì mới ra. Đài Loan và sau này là Trung Quốc đã thành công khi áp dụng theo Hàn Quốc.

Quả thật các hãng điện tử Nhật Bản đã không thích ứng kịp tình trạng thay đổi của người tiêu dùng trong thế kỷ 21 này. Họ bắt buộc phải chuyển hướng hợp tác liên doanh với người láng giềng Hàn Quốc hay Đài Loan, Trung Quốc nhằm có được giá thành sản phẩm tương đương với đối thủ trong cạnh tranh. Đây là cơ hội trời cho đối với Hàn Quốc, điển hình là Samsung với việc liên doanh S-LCD cùng Sony. Hiện tại nhìn lại liên doanh này, chỉ có thể nói là “thất bại ê chề” dành cho Sony, còn Samsung thì “thành công rực rỡ“. Trước khi có liên doanh này, Samsung vẫn là một hãng lớn về LCD, nhưng chất lượng hình ảnh chưa được đặt ngang hàng với Sony, Toshiba, Panasonic. Tuy nhiên, chỉ sau hai năm, chất lượng của Samsung đã cải tiến triệt để cùng việc kinh doanh thuận lợi của họ đã giúp Samsung đứng đầu về thị phần từ 2006 đến nay. Hiện nay chất lượng tivi của cả Samsung lẫn LG đều 8.5 -10 đối với Sony hay Panasonic. Không ai phủ nhận những nổ lực cải tiến chất lượng của Samsung hay LG trong lĩnh vực này, nhưng nếu không có sự “cẩu thả” trong kinh doanh cùng các vấn đề liên doanh của các hãng điện tử Nhật, thì hai người khổng lồ Hàn Quốc không thể nhanh chóng qua mặt họ như vậy.

Một dẫn chứng khác chính là tấm nền công nghệ IPS của Hitachi. Họ là hãng phát minh ra công nghệ này, sau đó LG đã liên doanh với Hitachi nhằm mở rộng thị trường cho IPS. Kết quả thì hiện tại ai cũng chỉ biết IPS là do LG làm, còn cái tên Hitachi gần như chỉ ai hiểu rõ về thời điểm IPS được phát minh ra mới biết được. Hiện tại Hitachi “ôm đầu máu” tuyên bố sẽ không tham gia sản xuất tấm nền cho LCD nữa do sự thua lỗ của họ. Còn LG thì là ông vua sản xuất IPS LCD cho mọi mặt hàng điện tử. Tương tự với IPS chính là Oled, trước khi Samsung tham gia vào sản xuất Oled thì Sony, Pioneer của Nhật là hai hãng chính sản xuất ra sản phẩm thương mại sử dụng màn hình này. Nếu bạn còn nhớ những năm cuối thập niên 90, những dàn âm thanh trên xe ô tô đều có một màn hình điện tử chói mắt sáng rực, đó đều là màn hình Oled thế hệ đầu, hầu hết đều do Pioneer và Sony sản xuất ra. Do Pioneer đồng thời nghiên cứu màn hình Plasma với Panasonic nên họ đã bán lại công nghệ này cho các nhà sản xuất màn hình của Mỹ, Đài Loan, Trung Quốc và Hàn Quốc (Samsung và LG). Sony một lần nữa lại hợp tác (không phải liên doanh) với Samsung cùng một vài hãng sản xuất màn hình của Đài Loan nhằm đưa Oled vào màn hình tivi. Năm 2007 họ đã thành công khi là hãng đầu tiên chế tạo được tivi Oled thương mại, còn Samsung và LG chỉ có sản phẩm mẫu ở phòng trưng bày và thông báo trên báo chí là họ làm ra tv Oled, chứ chưa hề có tivi Oled nào của họ bán ra thời điểm đó cho tới hiện tại. Nhưng Sony lại dâng toàn bộ thành quả công nghệ Oled của họ cho các hãng này. Chúng ta chỉ có thể nói các hãng điện tử Nhật thời điểm cuối năm 90 đến hiện tại đã “sai lầm không thể chữa” trong các vấn đề về hợp tác kinh doanh.

Đến đây xin trả lời câu hỏi bên trên về việc do đâu cùng lấy tấm nền LCD chung một nguồn là S-LCD, nhưng Sony và Panasonic lại không bán được như Samsung. Do hai nguyên nhân:

Sony hay Panasonic lấy tấm nền do S-LCD tại Hàn Quốc gởi qua vô tình họ mất một khoảng chi phí vận chuyển. Công nghệ LCD trên đó vẫn là công nghệ thô, Sony, Panasonic phải đem vào công xưởng nghiên cứu của mình để thêm bớt vào đó tùy theo công nghệ riêng của họ mới ra thành phẩm. Một số sẽ được lắp ráp tại Nhật cho các tivi cao cấp, còn lại sẽ chuyển ra các công ty gia công lắp ráp khác như Foxconn tại Trung Quốc, Đài Loan, Malaysia hay Thái Lan. Samsung cũng phải tự nghiên cứu ra công nghệ riêng trên LCD, nhưng họ không tốn một xu vận chuyển mà trực tiếp nghiên cứu, lắp ráp và đóng gói ngay tại chỗ. Mà việc nghiên cứu R&D tại Nhật luôn mắc hơn Hàn Quốc, kỹ sư Nhật tại R&D của các hãng lớn trung bình lương giờ tệ nhất cũng 15-20$ trong các khâu bình thường, các khâu quan trọng lương gần gấp đôi hay gấp ba con số trên. Vì vậy các hãng này vẫn không thể tìm ra đáp án làm cách nào có thể bán ra sản phẩm chất lượng hơn đối thủ mà giá thành tương đương.

Hiện tại năm 2016 này, bạn thấy tivi Sony hay Samsung có giá như không chênh lệch mấy nhưng sao Sony vẫn lỗ khi họ vẫn là hãng chiếm thị phần thứ ba? Panasonic cũng tương tự? Do vấn đề về tỷ giá xuất khẩu mà các hãng này phải chịu lỗ nhằm cạnh tranh thị phần hoặc thu vô không đủ lời trong khi tiền marketing lại quá lớn. Và để có thể trung hòa các yếu tố này, họ phải hy sinh vấn đề marketing. Thời đại thế kỷ 21 này, nếu marketing không tốt thì bạn sẽ không thể bán được nhiều sản phẩm. Trong khi các hãng Nhật Bản càng thu hẹp khoảng marketing thì Samsung và LG bành trướng rộng lớn hơn trong các khoảng chi về marketing. Tại Mỹ từ hơn ba, bốn năm nay các quảng cáo lớn hay poster của Samsung và LG treo mọi nơi, quảng cáo trên báo hay tivi cũng nhiều hơn hẳn so với Sony hay Panasonic. Còn Sharp và Hitachi gần như “lặn mất tiêu”.

Vậy là đối với một khách hàng bình thường không quá khắt khe về chất lượng sản phẩm, họ sẽ chọn Samsung hay LG do giá cả rẻ hơn, mẫu mã bắt mắt hơn mà chất lượng không hề thua sút các hãng của Nhật như đồ của Trung Quốc. Xin nêu ví dụ cho bạn dễ hiểu: anh A sẵn sàng bỏ ra $800 mua LCD của Samsung hay LG tại thời điểm năm 2009, anh A cũng chấp nhận LCD đó sẽ gặp vấn đề về chất lượng hình ảnh sau hai, ba năm sử dụng, bởi anh A dự tính sẽ mua một LCD công nghệ mới hơn sau hai, ba năm đó cũng với giá tiền tương đương hay thậm chí rẻ hơn, chỉ có Samsung hay LG mới đáp ứng được yêu cầu này. Còn Sony hay bất kỳ hãng nào của Nhật đều không làm được. Cùng thời điểm năm 2009 để có được một LCD như Samsung hay LG của Sony, anh A phải bỏ thêm $100-250 mới mua được, dễ dàng nhận ra được tâm lý của anh A sẽ dao động mạnh với số tiền bỏ ra để mua tivi Sony này. Anh A cũng rất “ngại” việc hai, ba năm sau phải đổi cái tivi Sony hoàn toàn còn hoạt động tốt để mua tivi công nghệ mới khác. Thời điểm nước Mỹ và châu Âu rơi vào khủng hoảng tín dụng năm 2008, tình hình kinh tế khó khăn càng khiến những người cùng suy nghĩ như anh A chọn mua Samsung và LG hơn là các hãng điện tử Nhật Bản.
 

hanh281010

New Member
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

dự 5 - 10 năm nữa thì Trung Quốc sẽ làm cuộc cách mạng ......... nhìn VN mình mà buồn thúi ruột, đi tắt đón đầu trong suốt 20 năm mà chả làm ra cái gì .... bàn phím , muose, tai nghe, webcam, chả sản xuất được............cái dễ làm nhất là case máy tính mà làm cũng ko được ..
 

tuyen_kientruc2010

Well-Known Member
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

Sản phẩm của nước nhà, Bphone ruột chị na giá ảo tưởng, chất lượng bèo, Ceo Quảng chém gió dẫn đến thất bại, nền khoa học công nghệ còn kém phát triển dựa dẫm chị na địa phương sản xuất cung ứng công nghệ, điện tử, viễn thông.
 

stax

New Member
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

Trung Quốc thì làm được gì? Nó chết đến nơi rồi. Mình thấy những công ty hoặc tập đoàn lớn đều đến từ Hồng Kong hoặc Đài Loan. Chẳng có thằng TQ nào lớn đâu. Những ông lớn TQ như Alibaba thì cũng là dựa hơi chính phủ
 

ThanhtrangHTKT

Active Member
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

Bình thường! Đố các bác tìm ra 1 sản phẩm điện tử mà hãng sản xuất từ A-Z đó! Kể cả Samsung, LG mở ra bên trong cả 1 đống linh kiện đặt từ hãng khác mà! :D
 
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

Các cụ đã bảo rồi " Không làm đc thì thuê " Pana cũng theo các cụ nhà mình rồi.....
 
Ðề: Panasonic ngừng sản xuất tấm nền TV LCD - thêm một gã khổng lồ gục ngã

Đúng vậy, hiện nay các hãng sản xuất lớn nói chung, các hãng điện tử nói riêng không ai tự sản xuất tất cả các linh kiện cả. Đây là nguyên tắc kinh tế về lợi thế so sánh trong phân công lao động hợp tác toàn cầu (nói thì vĩ mô nhưng đơn giản là nguyên tắc về lợi thế so sánh).

Các công ty sản xuất lớn đều có nhiều hoặc rất nhiều đơn vị sản xuất linh kiện vệ tinh. Tuy nhiên, do tấm nền là 1 trong những linh kiện chính mà Pana lại không tự sản xuất nên mới thu hút chú ý của nhiều người.

Vấn đề bây giờ như bạn tuyen_kientruc2010 đã phân tích ở trên là công tác R&D và marketing. Vấn đề tự sản xuất hay không tự sản xuất linh kiện khôgn phải là yếu tố quyết định. Không có gì là muộn cả. Chắc các bạn đã từng nghe: thương trường là chiến trường. Nghĩa là tôi chiến thắng ở chiến trường này hiện tại nhưng nếu thời gian tới tôi không theo kịp đối thủ thì tôi lại thất bại, người khác lại đăng quang. Đã có nhiều đế chế thịnh rồi suy, suy rồi thịnh. Đó hoàn toàn phụ thuộc vào công tác R&D và marketing từng thời kỳ. Ngừng nỗ lực là sẽ thất bại. (Nghe như hô khẩu hiệu ý nhỉ :)) ).

Mở rộng ra về nguyên tắc lợi thế so sánh ở Việt Nam. Tôi thấy nhiều người nói: tại sao ta không sản xuất được con ốc vít, tại sao ta không có nhiều đơn vị cung cấp linh kiện cho các nhà sản xuất công nghiệp nước ngoài (LG, Samsung, Canon...) ?.

Câu trả lời rất đơn giản. Với chất lượng nhân sự yếu kém, với hạ tầng sản xuất (nhà xưởng, máy móc...) lạc hậu hiện nay thì chúng ta không làm được. Muốn làm được thì chúng ta phải đầu tư: đào tạo nhân sự, nâng cấp hạ tầng. Tuy nhiên, nguyên tắc lợi thế so sánh ngăn cản chúng ta làm việc này. Nó nói rằng, thay vì đào tạo nhân sự, nâng cấp hạ tầng trong lĩnh vực này, chúng ta sẽ đầu tư đào tạo nhân sự, nâng cấp hạ tầng trong những lĩnh vực sản xuất khác mà chúng ta có lợi thế so sánh hơn.

Điều tôi nói ở trên không hoàn toàn đúng cho từng mảng sản xuất của từng đơn vị (Samsung hoặc Canon hoặc các hãng khác) vì mỗi mảng sản xuất có lợi thế so sánh riêng. Ở trên chỉ là ví dụ mang tính khái quát, tượng trưng. Tuy nhiên, nó vẫn đúng ở tổng thể vì sản xuất sản phẩm công nghệ cao chưa bao giờ được coi là lợi thế so sánh của Việt Nam cả. Các bạn có thể thấy trên thế giới có phải nước nào cũng có Công ty tự sản xuất điện thoại, tự sản xuất tivi, tự sản xuất ô tô (tất nhiên là không tự sản xuất toàn bộ linh kiện, sản xuất được hiểu là sản phẩm được làm ra tại Công ty có nguồn gốc của nước đó)? Họ tập trung vào sản xuất sản phẩm họ có lợi thế so sánh.

Vấn đề đặt ra là: sản phẩm có lợi thế so sánh của Việt Nam là gì? Câu trả lời này giành cho các nhà lãnh đạo. Vì đây là định hướng phát triển kinh tế. Lựa chọn sai sẽ định hướng sai và sẽ khiến nền kinh tế chậm phát triển, không tận dụng được các nguồn lực như nhiều năm trước đây. Vì vậy, các bác đừng lo là tại sao chúng ta không sản xuất được con ốc vít. Chúng ta không sản xuất được ốc vít, nhưng chúng ta có thể sản xuất được những thứ khác có lợi hơn. Nhưng để có thể này được hiện thực thì lai rất khó khăn.
 
Bên trên