Còn tôi riêng một góc trời...

unmusic

Well-Known Member
Đàn tranh sánh với đàn cầm
Một đây một đấy đáng trăm lượng vàng
Còn đang tạc đá ghi vàng
Ngô đồng nỡ bỏ phượng hoàng ngẩn ngơ…
Ca dao

Chiều…
Hoàng hôn…
Cơn gió thoảng…
Mây miên man trôi…
Vẫn như mọi ngày, tôi lại ngồi đây gảy từng phím đàn hờ hững. Có phải vì tôi vụng về hay tại cung đàn nhớ em mà làm nũng õng ẹo như muốn hướng về phía em. Sắc đỏ bóng chiều tịch liêu làm thắm thêm nỗi nhớ…

Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên dòng suối mơ
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa.
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ,
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi


Em chợt đến, rồi chợt đi theo làn mây bốn phương trời. Em đã trôi xa như dòng sông chở đầy kỷ niệm…
Em ngồi sau tôi trên chiếc xe đạp gắn liền thời học sinh của em. Tôi, một thằng con trai không có tất sắt trong tay vẫn từ từ đưa vòng xe quay trong tiếng cười nói rộn ràng của em. Hành trình hai mươi cây số không quá dài cũng không quá ngắn để làm tim tôi loạn nhịp… Giờ đây, con sông nơi chúng ta hay nô đùa dường như tĩnh lặng lạ. Bến nước còn đó chiếc thuyền em nằng nặc đòi tôi đưa em sang sông… Lão thuyền phu khó tính không cho hai đứa mình ngồi chung trên con thuyền cũng già như lão… Lúc đó nếu lão đồng ‎ý thì có lẽ tôi đã đưa hai ta xuống biển rồi…

Cồn cát bồi không đủ chia đôi dòng sông vốn không hiền hòa. Những đôi chân nặng trĩu chạy theo từng làn sóng gợn... Gương mặt em lung linh rạng rỡ như được thần sông đính những viên kim cương lấp lánh dưới ánh nắng dịu dàng… Tôi ngã, em ngã… Người ngã sau đè người ngã trước… Tôi cười lên thật to trong sự bẽn lẽn của em rồi nói: “Sóng Trường Giang sóng sau xô sóng trước…” Mình thật là vô tư phải không em? Tất cả chỉ còn trong kỷ niệm…

Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai,
Vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai.
Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối,
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời.

Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi
Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây
Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu
Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa
Khi mùa đông về theo cánh chim bay
Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi


Thế là em đã xa tôi. Nơi đây, dòng sông, ánh nắng, cơn gió, làn mây vẫn cùng tôi gọi tên em mãi…

Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô,
Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưa.
Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá,
Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau...


Sự luân chuyển của những hồi ức…, những kỷ niệm của một thời son sắt chợt ùa về… nỗi nhớ về những điều tốt đẹp trước kia … Điệu nhạc như tự quay tròn theo bóng thời gian…

Hạ về… Nắng tắt người ơi
Trong tôi đọng lại một thời xuân vui
Dòng sông con nước vẫn trôi
Con thuyền vẫn đó em tôi xa rồi
Còn tôi riêng một góc trời
Bơ vơ nỗi nhớ một thời đã xa…


PS: Trong lúc rảnh rỗi em chỉ gõ vài dòng cho vui thôi, nên các pác đừng chém em tội nghiệp. Em không dám bình hay cảm nhận gì, chỉ là nghe bài hát hoài niệm chút thôi. Với lại em thấy dạo này box hơi kém sôi động nên em góp vui tí chút, coi như là mở đường cho các pác có những “tác phẩm để đời”:p
 

HaFe

Well-Known Member
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

Riêng một góc trời phảng phất nỗi chia ly - Sự chia ly không có nhiều đau khổ mà chỉ nhàn nhạt như nắng tắt cuối ngày đông, chỉ xao xác thoảng qua như ngọn gió mùa thu cuốn đi những thề nguyền, và nhẹ như chiếc lá khô lìa cành vương trên vai áo.

Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên dòng suối mơ
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa.
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ,
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi

Và có lẽ, vì giai điệu sâu lắng của bài hát, vì những ca từ tha thiết mà giản dị như thế, và giọng hát Tuấn Ngọc ngọt ngào đến mức không thể gợi cho tôi một nỗi buồn ảm đạm hơn thế. Nỗi buồn trong Riêng một góc trời, đối với tôi dường chỉ như những sợi khói mỏng mảnh nhè nhẹ, nhưng vấn vương. Nhìn xuống con đường tấp nập phía dưới, chợt tự hỏi có bao người đang âm thầm đi bên cuộc đời với những mảnh tình hiu hắt trên vai, với nỗi buồn lá úa rơi rụng trong tim. Bỗng nhận ra: mình hạnh phúc biết bao!

Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai
Vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai
Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời
Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi
Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây
Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu

TuanNgoc1.jpg
Giọng hát Tuấn Ngọc vừa tha thiết nỗi nhớ nhung vừa day dứt khắc khoải nỗi niềm của một người từng trải bao sóng gió chợt một ngày cảm thấy chơi vơi giữa sương khói cuộc đời. Ngoảnh lại nhìn sao chẳng còn người bên ta.
Và tôi, tôi đã muốn tin rằng những người yêu nhau rồi sẽ đến được bên nhau, có thể trên con đường lấp lánh sao đêm. Hay những con đường xa tít ngập lá thu rơi. Dù thế nào, họ cũng sẽ tìm được thấy nhau. Bởi vì, còn có gì quan trọng nữa đâu, khi:

Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau
 

truongvanquan

Well-Known Member
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>
=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>=D>
cảm xúc các bác cao quá!!!
khiến em: :mad:):mad:):mad:):mad:):mad:):mad:):mad:):mad:):mad:):mad:):mad:)
 

unmusic

Well-Known Member
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

Cảm ơn các pác đã quan tâm:) Em viết trong tình trạng "thất điên bát đảo" nên câu chữ lộn xộn và không trau chuốt lắm:D

Thank!
 

Lâm Gia Trang

New Member
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

Hay quá nhỉ bác ăn dạo này bình nhoạn ghê phết, bài hát làm em nhớ 1 giọng ca Opera của 1 bác trên này :-"
 

unmusic

Well-Known Member
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

vậy mới chất chứ!!!
cảm xúc thật sự bất chợi nảy trong tâm tư đây!!!
:-c:-c:-c:-c:-c:-c:-c

Hay quá nhỉ bác ăn dạo này bình nhoạn ghê phết, bài hát làm em nhớ 1 giọng ca Opera của 1 bác trên này :-"

Các pác nhận xét như dzầy làm em ngại quáX_X Các pác cứ ném đá thẳng tay để em khắc phục hậu quả b-( Lúc đó em say bét nhè rồi:)

@ Pác Trương: Trên này em biết mỗi 1 ca sỉ chuyên nghiệp thôi :))
 

matom7981

Member
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

chẳng hiểu bác trên viết gì cả.

Bài Riêng Một góc trời Tuấn Ngọc hát tuyệt hay, lúc nào làm vài chén rồi hát bài này phê phải biết.
 

txt007

New Member
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

Mình có thằng bạn hát karaoke bài này là nó lại kéo ghế vào góc tường mà hát :))
 

huynhnhan

Banned
Ðề: Còn tôi riêng một góc trời...

Tuấn Ngọc từng kể chuyện về bài này quá nổi tiếng và trong lúc đùa cợt thì bài này từ riêng một góc trời mà nó biến đổi đến mức thành rung một góc giường l! thế là sau này khi Tuấn Ngọc đi show hay nghe khán giả la lên: Rung một góc giường đi!
 
Bên trên