Trong screenshot bạn lấy một điểm ở xa dễ nhận diện (như lọ hoa, khung cửa sổ, ...) và 1 điểm ở gần (tai người, mắt người). Đo bằng mắt (hoặc lấy thước ra đo cho chính xác) khoảng cách theo phương ngang của 2 điểm đó ở hình trái và hình phải. Nếu khoảng cách bên hình trái và bên hình phải là bằng nhau thì đích xác là phim 3D giả, chỉ có độ sâu 1 lớp vì độ dịch của mọi đối tượng là bằng nhau. Nếu cách biệt đáng kể (bạn nên thử một số cặp đối tượng khác nhau cho dễ nhận diện) thì ít nhất phim đó có từ 2 lớp độ sâu hoặc độ sâu liên tục, tức là không thể chỉ dùng phần mềm convert 2D sang 3D được.
Nhân tiện nói thêm về nguyên tắc chuyển sang 3D từ 1 khuôn hình 2D. Đó là lấy hình gốc làm hình left, duplicate hình đó rồi dịch phải 1%-3% theo phương ngang, ta sẽ có hình right. Crop phần cạnh thừa của 2 khuôn hình, đặt cạnh nhau rồi rip lại thành SBS. Phim 3D này lúc xem thì tổng thể toàn cảnh sẽ hơi sâu vào một chút (nếu dịch ngược lại sẽ hơi lồi ra). Cũng có thể dịch hình trái một nửa, hình phải một nửa cho cân đối. Các phim 3D mà ko đc nhà sản xuất tung ra định dạng 3D thì là phim 3D giả được các nhóm rip "chế tác" rất đơn giản như vậy. Chức năng giả lập 3D của TV 3D hay phần mềm giả lập cũng cùng nguyên lý tương tự vậy.
Nếu các bạn hiểu nguyên tắc trên thì đỡ phí công sức download phim 3D giả. Hãy tập nhìn screenshot và thử sai xem mình nói có đúng ko.