Ðề: Tại sao các dàn âm thanh HI-END tại các quán cafe không mở CD nhạc việt
hic, e đọc từ đầu đến cuối định ko tham gia nhưng thấy các bác bàn máu quá nên cũng xin phép vào hầu chuyện các bác 1 lát
việc đầu tiên e thấy nghe nhạc nc ngoài và nghe bằng tiếng anh thì những ca khúc hay, nổi tiếng sự thực thì lời cũng vô cùng tuyệt vời. cái này sự thực là các bác phải có 1 nền tảng ngôn ngữ vững và cảm nhận bằng tiếng anh chứ ko phải dịch nôm ra tiếng việt mới thấy nó hay. thực ra những ca khúc này hay nữa là nhiều khi lời rất đơn giản nhưng lại đi vào lòng người, nó ko ẩn dụ hay chơi chữ nhiều như nhạc việt. nếu bác nào biết tiếng trung nghe nhạc hoa (kiểu Tongli, Jinchi) thì còn mệt nữa vì trong cả 1 bài hát được trích dẫn rất nh điển tích điển cố từ thời...vài trăm năm trước hoặc lâu hơn (vợ e bảo e thế vì đồng chí học 5 năm dh ở tàu). vậy thì chả hiểu ng tàu nghe mấy cái nhạc này có sướng như ng Việt nghe Tongli và Jinchi hát ko??? Trong khi các nghệ sỹ mới của tàu hát pop và nổi bật trong đó có ca sỹ mà e thích nhất là Quang Lieng với những ca khúc bất hủ như Tunghoa,...thì lời hát cũng rất giản dị dễ hiểu và đi vào lòng ng còn giai điệu thì tuyệt vời rồi. Vậy bảo sao chẳng nổi tiếng, chẳng đc nh ng yêu thích.
nhạc Việt, phải thú thực là e ko nghe nhạc Việt trong rất nh năm, nếu có chăng chỉ là 1 số các ca khúc Rock của bức tường, the light, thủy triều đỏ, steel owls, thánh giá đỏ,...Nhưng khi nghe các ca khúc này, cũng ko thể phủ nhận là phần lời được đầu tư rất công phu, phải nói là nhiều bài lời tuyệt tác. nhạc thì e tin mỗi ng 1 gou, nhưng những ca khúc này mà chơi theo kiểu nhạc ko lời thì e tin cũng ko tệ chút nào.
về mảng nhạc vàng thú thực là e ko nghe nên ko dám bàn liều, nhưng e thì e lại rất thích Trịnh Nam Sơn với Tô Chấn Phong (e nghe duy nhất 2 bác này nhiều năm trước lúc còn ở VN) thì e thấy có vẻ ko giống nhạc vàng lắm, lời thì quá hay còn nhạc thì được tây phối và ghi âm nên tuy nhẹ nhàng tình cảm mà lại rất tinh tế.
về mảng nhạc đỏ thì e ko có nghe, nhạc Việt đương đại e nghe được mỗi album đầu tiên của Lê Minh Sơn do Ngọc Khuê hát (album bên bờ ao nhà mình) và thấy rất hay. e tin là album này mà oánh ko lời và được chính LMS phối thì cũng sẽ rất tuyệt. còn xa hơn chút nữa thì e nghe được Phú Quang và Thanh Tùng (e đặc biệt thích lời hát và nhạc của bác này). e tin cũng rất nh bác ở đây thích nhạc của 2 vị tiền bối trên. Trong trương trình con đường âm nhạc được VTV3 tổ chức, và đó là lần đầu tiên ctrinh này lên sóng là ctrinh của nhạc sỹ Phú Quang. e may mắn đc đi theo mấy đội chơi nhạc chuyên nghiệp đến xem buổi tập và sau đó về uống beer với bác Quang trên quán Beer Hải Xồm chỗ Giảng Võ. Đến hôm chính thức lên sóng, có 1 câu hỏi được đặt ra cho bác Quang là nếu các bản nhạc của bác Quang ko đi phổ thơ của ng khác thì có được thành công và nổi tiếng như bjo ko. Bác Quang thản nhiên nói nếu ko phổ thơ, thì nhạc Phú Quang sẽ là nhạc ko lời và vẫn sẽ bán đắt như tôm tươi, cái này thì còn tùy vào thị trường và thị hiếu nhưng e tin là nhận định trên đúng.
Trần Mạnh Tuấn e cũng có 3-4 albums của bác này mua trên iTunes, nghe nhạc Việt có cái hay có cái ko đỡ được, nếu e ko nhầm thì có mấy bài dân ca j đó được phối kiểu Jazz nghe chẳng ra làm sao vì mức độ Jazz quá nặng dẫn đến tổng phổ của 1 bản dân ca Việt bị bóp méo và thay đổi nhiều. còn 1 số bản thì e thấy phối rất hay, rất gần và đúng với nhạc Việt thay vì...Jazz. còn các albums bác ấy chơi theo kiểu tây e ko bàn vì...ai cũng biết rồi ạ, ko nằm trong đề tài này.
còn nhạc trẻ, e nghe được 1 vài bài lúc về VN năm 08 như kiểu Chiếc khăn gió ấm (cá nhân e lại thích bài này
), chuyện chàng cô đơn,...thì trong đó phải công nhận là có bài nghe được, còn rất nh bài là ko. và đúng là mấy bài này bỏ lời đi thì ko biết các nhạc công sẽ phối ra sao để cho ng nghe thấy hay (vì đa phần được hát và đánh theo kiểu pop-techno hay kiểu hàn quốc
). từ lần về đó vì e đi cafe với bạn mà mấy quán lại chuyên bật mấy thể loại này nên có nghe được vài bài, còn sau khi e quay lại UK thì ko nghe nữa nên ko rõ nhạc việt giờ ra sao. lên báo đọc toàn thấy thảm họa với thảm kịch
bjo là chuyện nghe nhạc Việt với dàn highend tại quán cafe thì e chưa bjo đến 1 quán cafe high-end nào nên ko rõ, chả hiểu bjo HN bjo có quán cafe nào kiểu này ko? còn việc nghe nhạc Việt trên hệ thống high-end thì e nghĩ vẫn có, thậm chí là có nhiều nhưng do các bác chủ ko tham gia diễn đàn hay 1 lý do nào đó vào đây post bài thôi ạ. riêng e biết 1 bác chuyên nhạc vàng, trước nghe bằng BW 683 sau chuyển lên Wilson Puppy7 đánh bằng bộ Pre-mono của Chord 1400E và CPA3200 thì bảo rất là hay và ưng ý, cái này e chịu. nhưng khi đọc và tìm trên mạng đa phần thấy các audiophiles Việt thích nhạc vàng đều chơi amp đèn với loa toàn dải to vĩ đại, cái này có lẽ do sự phù hợp về nhạc tính rồi phối ghép như bác Gym đã phân tích ở trên.
còn riêng e, nhiều lúc nghe nhạc đúng là chỉ cần nghe loa ngoài của iPhone là cũng thấy hay
. nó hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng, hoàn cảnh và thời điểm. và đúng là có những bài hát nghe qua headphones e thấy hay hơn khi bật trên dàn thật, quả là khó giải thích. nhưng ko thể kết luận là do nhạc tây nên ko hiểu lời mấy nên...nghe nhạc thấy nó hay
. vì nếu các bác nghe được và hiểu lời e tin còn thấy hay nữa. còn chuyện phối ghép và hòa âm hay thì đương nhiên rồi ạ, âm nhạc đó xuất phát từ phương tây nên đó là âm nhạc của họ. việc giai điệu, lời hát và nhạc hay thì ko phải bàn.
câu cuối cùng e muốn hỏi là có bác nào đến các quán cafe high-end đó và yêu cầu mở nhạc Việt ko ạ, hay là ng ta ko đồng ý và chỉ mở có nhạc tây thôi???