Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

lengockhanhi

Film critic
Thân chào các bạn yêu phim ảnh.

Nhi đã hoàn toàn biến mất trong thời gian hơn 2 tuần, chắc các bạn cũng thấy điều này. Đây là bước ngoặt lớn trong cuộc đời Nhi, sắp tới nó sẽ thay đổi rất nhiều điều trong cuộc sống, mà liên hệ giữa Nhi và các bạn là một phần trong đó. Nhi đã sống hơn 5 năm tại một nơi có đời sống văn hóa phong phú, đa dạng nhất trên thế giới, nơi Nhi có một căn phòng nhỏ, những buổi hòa nhạc, và cả một trời phim ảnh, và thời gian đủ để Nhi vừa học hành vừa rong chơi, tải phim, nghe nhạc và quen biết các bạn. Nhưng có lẽ đúng như người ta nói, không có gì mãi mãi... Nhi vừa mất tất cả những điều tốt đẹp này.

Đầu tiên, giấc mơ định cư mà Nhi nuôi từ ngày học những chữ tiếng Pháp đầu tiên đã tan thành khói, thất vọng lắm, vì kiến thức và bằng cấp của Nhi chỉ là vô nghĩa trước bức tường sắt mà chính phủ Pháp đang dựng lên.
Sau khi tìm ra việc làm thì lại phải đấ tranh tư tưởng, phải chọn giữa nghề y và sự sống còn của bản thân... Dằn vặt bởi lương tâm và mặc cảm tội lỗi của sự phản bội, Nhi đã đau đớn, trăn trở nhiều ngày tháng, nhưng rồi vẫn phải nhắm mắt đưa chân. Đã tự bạch với bạn cùng khóa và nhận được sự cảm thông, nên cũng nguôi phần nào nỗi buồn. Từ nay mình không còn là thầy thuốc nữa, có lẽ thượng đế sẽ phán xét những gì Nhi làm hôm nay.
Những ngày cuối cùng trước khi rời xa Paris, xa các bạn, Nhi đã tận hưởng những niềm vui cuối cùng. Xem được The Dark Knight rises, yên tâm khi anh Poly đồng cảm với mình, vui khi thấy các bạn đã xem được Hunger Games và The Raid là những phim Nhi từng chia sẻ nhưng không có cơ hội ra rạp ở VN. Và Nhi tắt máy tính, lên tàu ra đi...
Nhi nhận công việc mới ở một vùng xa, thật xa thành thị, nơi chỉ có rừng cây và những cánh đồng. Tập đoàn công nghiệp đặt trụ sở giữa cánh đồng hoang vu...Ngày ngày Nhi đi vào phòng thí nghiệm, thu mình trong đó, chiều cô đơn ra về một mình, trở về căn nhà trống trải. Không mạng internet, không điện thoại, không bàn ghế. Nhi thấm thía bài hát Căn gác lưu đày quá chừng. Nhớ người yêu, Nhi khóc khi nghe giọng sấu thảm của Thái Thanh... Hai tuần trôi qua như thế. Nhi có cảm giác mình là một kẻ bị đày biệt xứ và gặm nhấm nỗi cô đơn.
Đây là một vùng đất buồn chán và đơn điệu, không có rạp cinema, người dân không biết dĩa Bluray là gì. Trong thị xã chỉ bán DVD. Người ta nghe nhạc bằng những máy CD made in China... Vậy đó, nông thôn châu Âu còn thua kém xa nhiều tỉnh thành ở Việt Nam, bạn justbenice đã thấy hài lòng chưa ?

Các bạn thân mến

Nhi vẫn còn bên các bạn, chỉ không biết rằng cuộc sống mới có cho phép Nhi chia sẻ với các bạn được nhiều như xưa không ? Nhi không còn thời gian, không còn vé xem phim, chỉ còn lại hai bàn tay trắng, bắt đầu từ số 0.

P.S: Hôm nay cuối cùng cũng nối xong mạng internet, gắn cái netbook cùi bắp vào và mở của sổ nhà tù nhìn ra bên ngoài. Hdvietnam vẫn đông vui, tehparadox update hàng đống phim chỉ sau 2 tuần. Tải jdownloader về... và nín thở khi nhận ra tốc độ tải hơn 3 Mb/giây.

Nhi liếc nhìn căn phòng trống 20m2 thấy hình bóng của một home cinema, với màn ảnh 100", chiếc ghế cho đôi tình nhân và Nhi mỉm cười

Vẫn còn hy vọng...
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Có internet là có đường đến với sự cứu rỗi rồi. Mọi chuyện dù tệ đến đâu cũng sẽ tốt đẹp lên khi người ta dần quen với nó. Chúc Nhi mau vượt qua thời khắc không mấy dễ chịu của thời kỳ quá độ này. Anh em HDvietnam vẫn ở ngay bên cạnh bạn.
 

trankanhhung

Well-Known Member
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

những đóng góp của Nhi với diễn đàn là vô giá, anh em HD luôn ghi nhớ điều đó, dù hoàn cảnh có như thế nào đi nữa nhân cách con người mới là điều quan trọng đáng kể,sự hiểu biết của bạn thực sự đáng ngưỡng mộ, công sức của bạn luôn được ghi nhận...
hoàn cảnh bây giờ là là hơi khó khăn đối với Nhi, nhưng chúng tôi luôn chờ đợi bạn,mong bạn vượt qua tất cả những khó khăn và ước gì được ở bên cạnh bạn để chăm sóc ban...(đương nhiên là nếu bạn cho phép !!! :D)
 

langthangvn33

Uploader
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Thân chào các bạn yêu phim ảnh.

Nhi đã hoàn toàn biến mất trong thời gian hơn 2 tuần, chắc các bạn cũng thấy điều này. Đây là bước ngoặt lớn trong cuộc đời Nhi, sắp tới nó sẽ thay đổi rất nhiều điều trong cuộc sống, mà liên hệ giữa Nhi và các bạn là một phần trong đó. Nhi đã sống hơn 5 năm tại một nơi có đời sống văn hóa phong phú, đa dạng nhất trên thế giới, nơi Nhi có một căn phòng nhỏ, những buổi hòa nhạc, và cả một trời phim ảnh, và thời gian đủ để Nhi vừa học hành vừa rong chơi, tải phim, nghe nhạc và quen biết các bạn. Nhưng có lẽ đúng như người ta nói, không có gì mãi mãi... Nhi vừa mất tất cả những điều tốt đẹp này.

Đầu tiên, giấc mơ định cư mà Nhi nuôi từ ngày học những chữ tiếng Pháp đầu tiên đã tan thành khói, thất vọng lắm, vì kiến thức và bằng cấp của Nhi chỉ là vô nghĩa trước bức tường sắt mà chính phủ Pháp đang dựng lên.
Sau khi tìm ra việc làm thì lại phải đấ tranh tư tưởng, phải chọn giữa nghề y và sự sống còn của bản thân... Dằn vặt bởi lương tâm và mặc cảm tội lỗi của sự phản bội, Nhi đã đau đớn, trăn trở nhiều ngày tháng, nhưng rồi vẫn phải nhắm mắt đưa chân. Đã tự bạch với bạn cùng khóa và nhận được sự cảm thông, nên cũng nguôi phần nào nỗi buồn. Từ nay mình không còn là thầy thuốc nữa, có lẽ thượng đế sẽ phán xét những gì Nhi làm hôm nay.
Những ngày cuối cùng trước khi rời xa Paris, xa các bạn, Nhi đã tận hưởng những niềm vui cuối cùng. Xem được The Dark Knight rises, yên tâm khi anh Poly đồng cảm với mình, vui khi thấy các bạn đã xem được Hunger Games và The Raid là những phim Nhi từng chia sẻ nhưng không có cơ hội ra rạp ở VN. Và Nhi tắt máy tính, lên tàu ra đi...
Nhi nhận công việc mới ở một vùng xa, thật xa thành thị, nơi chỉ có rừng cây và những cánh đồng. Tập đoàn công nghiệp đặt trụ sở giữa cánh đồng hoang vu...Ngày ngày Nhi đi vào phòng thí nghiệm, thu mình trong đó, chiều cô đơn ra về một mình, trở về căn nhà trống trải. Không mạng internet, không điện thoại, không bàn ghế. Nhi thấm thía bài hát Căn gác lưu đày quá chừng. Nhớ người yêu, Nhi khóc khi nghe giọng sấu thảm của Thái Thanh... Hai tuần trôi qua như thế. Nhi có cảm giác mình là một kẻ bị đày biệt xứ và gặm nhấm nỗi cô đơn.
Đây là một vùng đất buồn chán và đơn điệu, không có rạp cinema, người dân không biết dĩa Bluray là gì. Trong thị xã chỉ bán DVD. Người ta nghe nhạc bằng những máy CD made in China... Vậy đó, nông thôn châu Âu còn thua kém xa nhiều tỉnh thành ở Việt Nam, bạn justbenice đã thấy hài lòng chưa ?

Các bạn thân mến

Nhi vẫn còn bên các bạn, chỉ không biết rằng cuộc sống mới có cho phép Nhi chia sẻ với các bạn được nhiều như xưa không ? Nhi không còn thời gian, không còn vé xem phim, chỉ còn lại hai bàn tay trắng, bắt đầu từ số 0.

P.S: Hôm nay cuối cùng cũng nối xong mạng internet, gắn cái netbook cùi bắp vào và mở của sổ nhà tù nhìn ra bên ngoài. Hdvietnam vẫn đông vui, tehparadox update hàng đống phim chỉ sau 2 tuần. Tải jdownloader về... và nín thở khi nhận ra tốc độ tải hơn 3 Mb/giây.

Nhi liếc nhìn căn phòng trống 20m2 thấy hình bóng của một home cinema, với màn ảnh 100", chiếc ghế cho đôi tình nhân và Nhi mỉm cười

Vẫn còn hy vọng...

đừng bao giờ thay đổi thái độ , "giấc mơ định cư mà Nhi nuôi từ ngày học những chữ tiếng Pháp đầu tiên " , bạn hãy làm bằng hết sức của mình....giữ vững thái độ tích cực...

một bộ bài đã chia ra rồi , bạn phải học cách chơi với những gì bạn đang có...thay vì ngồi u sầu và than phiền...

đó là những gì mà mình học được từ "How to stop worrying and start living"

gửi đến bạn đoạn phim này ,để thấy nghị lực của con người.

“I love living life. I am happy” (Nick Vujicic)
I Love Living Life. I Am Happy. - YouTube

hãy ngồi suy nghĩ những gì mà Nick Vujicic nói.

Nick Vujicic and his attitude serve as a great examples of the celebration of life over limitations.

The human spirit can handle much more than we realize.

"I LOVE LIVING LIFE. I AM HAPPY."

----------------------------------------------------------------

Think you've got it bad?
Need some encouragement?
Fallen down?
Can't find the STRENGTH to get back up?

Watch this video. It will help. Then share it with others.

----------------------------------------------------------------

"If I fail, I try again, and again, and again..."
If YOU fail, are YOU going to try again?

It matters how you're going to FINISH...
Are you going to finish STRONG?

We are put in situations to build our character... not destroy us.

The tensions in our life are there to strengthen our convictions... not to run over us.

----------------------------------------------------------------

Nick is thankful for what he HAS.
He's not bitter for what he does NOT have.

I have never met a bitter person who was thankful.
I have never met a thankful person who was bitter.

In life you have a choice: Bitter or BETTER?

Hy vọng sau khi xem đoạn phim , bạn sẽ có thêm nguồn động lực vượt qua khó khăn trước mắt và đạt được mục tiêu mà bạn đề ra.

mình chỉ có những lời khuyên chân thành này , mặc dù mình chẳng biết bạn là ai
Chúc bạn thành công
 

BAN CHAI NHO

BĐH HD Hải Phòng
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Hãy tìm hứng thú trong sự khởi đầu mới. Thỉnh thoảng gặm nhấm quá khứ cũng là một niềm vui. Cuộc sống là không dừng lại, chúc Nhi mọi sự tốt lành !
 

Hải Đăng

New Member
Cái quan trọng nhất là vẫn còn lửa đam mê, lửa đam mê sẽ khiến bạn biết phải làm gì.

Có những người có đầy đủ điều kiện, đầy đủ thời gian nhưng vì ko có đam mê thì cuộc sống cũng tẻ nhạt, đó là những người sống trong một căn gác lớn lưu đày lớn hơn, cao sang giả tạo hơn thôi.

Thế nên hãy cứ trải lòng, hãy cứ cười khi vui, hãy cứ khóc thét lên khi buồn và hãy nhớ "giữ lửa đam mê"

Tặng một bài hát tớ thích cho bạn nhé :)

[video=youtube;eGgZQXj2yms]http://www.youtube.com/watch?v=eGgZQXj2yms[/video]
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Hải Đăng

New Member
Re: Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Nhi thân mên!

Có lẽ nhi bằng hoặc hơn tuổi mình một chút, hoàn cảnh của Nhi có thể ko giống mình nhưng có cái gì đó là điểm chung của sự thất vọng, đau đớn và rạn vỡ vào niềm tin. Mình đã comment rồi nhưng đọc những dòng của bạn tự nhiên mình thấy đồng điệu, thương cảm cho bạn và vì bạn khá giống hoàn cảnh của mình ngày xưa. Thế nên mình mạo muội mượn topic của bạn để cùng chia sẻ những nỗi buồn vạn lý này, biết đâu đọc xong những dòng mình viết bạn sẽ thấy cuộc sống này vẫn còn đẹp và như bạn nói là "vẫn còn hy vong...".

Mình k biết Nhi có cùng quan điểm về viết lách với mình ko nhưng mình rất khoái dấu ba chấm "...", nó rất có ý nghĩa với mình. Dấu 3 chấm là có nghĩa vẫn còn tiếp, mọi thứ vẫn đang sống đấy, tôi vẫn đang viết nữa đấy. Có 1 câu nói rất hay là "Mọi thứ có thể mất nhưng tương lai vẫn còn". Ngày xưa mình cũng được cử đi du học và để về phục vụ trong lực lượng vũ trang của VN ở MỸ. Nhưng vì bồng bột (có lẽ khác bạn 1 chút về động cơ, mục tiêu sống) mình đã buông tất cả. Lúc đó mình còn quá trẻ, quá non và quá ngông cuồng nên ko nhận thức được những thứ vô hình đầy đọa cuộc sống của mình sau quyết định đó. Nhi vẫn còn một công việc để làm, để kiếm sống và để thấy rằng tương lai vẫn còn, cơ hội để về lại với ánh hào quang ngày nào là chưa tắt.

Còn mình sau những chuyện động trời (chuyện của mình là cú sốc cho gd, dòng họ và còn rất nhiều mối quan hệ kiểu COCC bị ảnh hưởng). Nhi có biết khi đó mình mới có 24 tuổi thôi, có thể ko trẻ nhưng cũng chưa là gì so với đời người, một người trẻ nhiều suy nghĩ và ngông cuồng như mình chưa hiểu được chính mình nữa. Mình bị cô lập rất nhiều vì đã phản bội lại gần như tất cả mọi người, mọi hy vọng và mình phải thay đổi cuộc đời mình bằng cách đứng lên từ vũng bùn. Chính xác là vũng bùn luôn đấy, ở VN này nếu bị cô lập về mặt quan hệ, chính quyền thì sẽ là một bức tường vô hình nhốt mình lại. Hồi đó mình vẫn có thể đến với rạp chiếu phim, đi ăn ở nhà hàng, nghe nhạc ở nhà hát hay làm những thứ mà như Nhi nói là tuyệt vời của hào quang, của hạnh phúc. Song nó lại chẳng khác gì một căn gác lưu đày rộng lớn khi bên cạnh ta ko có ai: bố mẹ giận, các em thất vọng, họ hàng từ mặt, các mối quan hệ lớn cắt đứt vì tai tiếng, bạn bè thì coi thường... Vâng, mình đã trải qua quãng thời gian đó cực kì tệ hại khi người mình yêu nhất đi lấy chồng nữa. Cũng may trong nỗi đau đó mình có gia đình nhà Bác vẫn thương, vẫn bảo bọc và động viên mình, còn Nhi thì vẫn có việc làm để sống ko phụ thuộc ai, đó là động lực để bạn cố gắng.

Mình ko có gì để khuyên mà chỉ muốn nói rằng Nhi vẫn còn hạnh phúc, vẫn còn rất nhiều thời gian để cố gắng, để làm lại. Con số 0 là con số vô nghĩa khi nó đứng trước các số khác nhưng nó lại vô cùng giá trị khi đứng sau các số. Nhi ko cần phải lo sợ ace HDVN sẽ buồn vì Nhi đóng góp k nhiều, vì đơn giản chỉ cần 1 việc nhỏ như bạn comment gióp ý chân thành cho một topic về bàn luận phim ảnh cũng đã giá trị rồi. Đừng sợ số 0 vì nó là con số tuyệt vời mà bất kể hệ nhị phân, toán học lập trình cũng cần, nó hay lắm chứ! Hãy đứng lên, hãy làm lại, hãy tự tạo niềm vui cho bạn bằng những gì quen thuộc nhất. Sẽ rất khó khăn để thay đổi cuộc sống, thay đổi cách nhìn khi ta chưa từng ngã hay chưa từng được tôi luyện, đây là cơ hội để bạn thể hiện bản lĩnh.

Mình thích bạn nói về nông thôn của Châu Âu vì nó quá chính xác, châu ÂU ngoài những thành phố tráng lệ, xa hoa thì nông thôn đúng nghĩa vì có cảm giác như nó chỉ xuất hiện trong phim "Tiếng chim hót trong bụi mận gai" cách đây hàng nửa thế kỉ. Mình từng đi qua Canada và khi về miền quê mình vẫn thấy người ta múc nước giếng bằng gàu, vẫn làm đồ ăn bằng những cách rất thô sơ hay là quần áo bông nỉ. Có lẽ nếu ai chưa từng đến sẽ chắc sẽ sốc toàn tập, minh chứng rõ là Nhi đang cảm thấy cô đơn đó, hãy đừng như thế. Mình biết mình ko rơi vào hoàn cảnh bạn thì chuyện mình "to mồm" nó quá dễ, nhưng hãy gắng lên bạn nhé.

Nếu bạn buồn có thể chat yahoo với mình qua địa chỉ [email protected] hay [email protected] để thoải mái hơn. Mình đã có bạn gái rùi, k có ý gì đâu, chỉ là mình muốn bạn tích cực hơn. Hãy giữ lửa đam mê, hãy cười lên bạn nhé :)

Ký tên: Mai Đức Dũng
 

Lemithful

Active Member
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

chúc chị Nhi khỏe mạnh vs cố lên chị nhe!

p/s: chúc chị nhiều may mắn.
 

Angus_Bert

Film critic
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Chị Nhi sớm viết bài lại để phổ cập kiến thức điện ảnh cho mọi người và em nhé :D!
 

minhtuantkh

New Member
Với 3Mb/s từ căn gác lưu đày, Nhi sẽ không buông súng đâu.
Vì không còn nhiều thứ tiêu khiển khác nên sắp tới thời gian Nhi dành cho HDVietNam (mình tin) sẽ là nhiều hơn trước đây đấy :D. Come on!
 

VThanhgtvt

Well-Known Member
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Với 2 tuần áng binh bất động, hy vọng sắp tới Nhi sẽ xuất hiện với diện mạo hoàn toàn mới....
 

linhdkl

New Member
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Bài viết châ thật tới mức tôi tự hỏi các bạn trẻ bây giờ sống cho thế giơi ảo nhiều hơn cs thật của các bạn là tốt hay ko tốt đây?
 

justbenice

Moderator
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Eo ơi. Giờ mới biết có cái topic này. Cảm động quá chừng. Ít ra lúc..buồn và cô đơn bạn Nhi vẫn nhớ tới mình đấy chứ @};- Mặc dù vừa nhớ vừa nghiến răng nghiến lợi..hix

Trước mình cứ tưởng bạn Nhi lớn tuổi rồi cơ, nhưng giờ mới biết bạn Nhi nhỏ hơn mình khá nhiều !!!

Mình tin Nhi sẽ vượt qua và sau khi quen thuộc với những xáo trộn mới trong cuộc sống của Nhi thì Nhi sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Với 3Mb (hay 3MB?) thì Nhi có thể làm được tất cả đấy chứ, cách đây 10 năm với line điện thoại Dialup 56Kb/s mình đã tưởng như có thể...đảo ngược cả thế giới này rồi đó. 3Mb/s cắm máy download thì khi Nhi đi làm về cũng có 2 phim 1080p coi rồi. Mình hầu như để máy down torrent 24/24 , đi làm về là có phim gì đó xem ngay. Tháng lương đầu bạn Nhi có thể sắm 1 cái LCD thật nhiều inch + dàn mini home cinema . Thế là mọi chuyện lại ổn, thậm chí ổn hơn cả trước ấy chứ. Mình bé đến lớn toàn coi phim 1 mình. Thích cảm giác tĩnh lặng và ngồi 1 mình trong phòng xem bộ phim mình thích. Khoảng 7 năm nay chưa 1 lần bước vào cinema mặc dù cái Megastar cách nhà có 5phút đi bộ :D. Biết đâu Nhi cũng sẽ tìm đc những cảm giác còn hay hơn cả ở Paris ồn ào đó.

Nói một cách thật lòng là sao bạn Nhi buồn chứ mình thích cái cảnh như Nhi tả lắm, đồng núi châu âu , giống trong truyện chú bé chăn cừu trên dẫy Alpes với những ngôi sao trên trời..

Nếu bạn Nhi thích down torrent có thể pm mình, mình cho mượn vài account down torrent .
Thế nhé, chúc Nhi vui và sớm ổn định cuộc sống mới. Lần này quay lại sẽ càng lợi hại hơn. Và bạn Nhi cứ xác định là coi như cuộc sống có chút xáo trộn đi, làm wen với cuộc sống mới 1-2 tháng rồi lấy tinh thần tính tiếp hướng đi mới với những quyết tâm mới ! Mọi chuyện vẫn chỉ là chuyện rất nhỏ thôi đối với Nhi thôi, cỡ như ngày xưa mình trượt cấp 3 và trượt đại học đó :p (cả 2 lần đều trượt và sau đó hạ điểm chuẩn) . Nên Nhi cần phải mạnh mẽ và sớm lấy lại thăng bằng.

PS : Bạn Nhi ở vùng nào của Pháp ? Dù vùng nào mình nghĩ cuối tuần lái xe cỡ 1-2 tiếng là có thể đến chỗ có cinema chứ nhỉ ?
Mà bạn Nhi yếu đuối và đơn thuần quá, chắc chẳng dám viết bài trong topic review của bạn Nhi nữa , sợ bị mang tiếng ăn hiếp ..người yếu :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:

anh0424

Active Member
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

từ từ thích nghi rồi sẽ đỡ buồn chán hơn. còn đam mê là còn có thể chia sẻ :)
 

yevon1987

New Member
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

mình đọc topic này mà mình thấy vui quá, thật đấy, cho dù mình rất thông cảm cho hoàn cảnh hiện nay của Khả Nhi, nhưng từ topic này mình nhận ra những điều cực kỳ đáng giá. đó là, diễn đàn "của chúng ta" (cho phép mình gọi như thế, mặc dù mình mới tham gia được một tháng với số post khiêm tốn) quy tụ những thành viên yêu điện ảnh, ham hiểu biết, giàu tình cảm, tôn trọng lẫn nhau và có khả năng câu chữ cực tốt (đây là điều hiếm thấy nhất khi so với các diễn đàn khác). mình đã rất xúc động khi đọc bài viết của Khả Nhi cũng như của wonbinbk, của hải đăng cũng như những chia sẻ của một vài bạn khác.

gửi riêng bạn Nhi, ôi mình tiếc quá, mình quá tiếc luôn vì khi mình vừa mới chuyển hướng đam mê sang điện ảnh, rồi khám phá ra hdvietnam và đang định tìm một "sư phụ" để tầm sư học đạo, thì bạn lại đi mất rồi ! mình không biết ở lại paris thì bạn có nhận đồ đệ này không :)) nhưng cứ tạm cho là có đi, thì mình tiếc quá, vì mình cũng ở paris được 5 năm rồi mà không biết "profiter la vie" một chút nào cả. đọc tâm sự của bạn mình hiểu khá rõ, vì mình cũng như bạn, trục trặc về giấy tờ với bọn pháp nên hè này mình không về nhà được, huhu. được anh bạn cho mượn cái carte ugc, mình đi xem phim .... như một thằng điên, xem tất cả, rồi lại xem ở nhà, mình muốn tiêu cho hết ba tuần nghỉ hè này với một niềm đam mê mới để quên đi cái cô đơn ở giữa lòng của paris hoa lệ.

ôi bạn Khả Nhi ơi, ở paris chắc gì đã vui ? mùa hè này mình đưa bạn bè ra sân bay không dưới mười lần, còn mình thì phải ở lại. ba bốn hôm đầu tiên, mình như một ông già tự kỷ, ngủ trên gác xép, cứ đúng giờ thì ăn cơm, chẳng có chút thú vui gì. điện ảnh đã cứu rỗi mình, mỗi ngày mình xem ba phim, từ 17h đến 0h. nhưng mình muốn nói rằng ở đâu không quan trọng, quan trọng là trong tâm mình được thanh thản thì đời sẽ vui mà thôi.

đọc thư của Khả Nhi, cho dù lời lẽ hằn học, căm phẫn, có phần bất mãn với số phận không công bằng với bản thân, nhưng khi ở dòng cuối bạn viết "Nhi liếc nhìn căn phòng trống 20m2 thấy hình bóng của một home cinema, với màn ảnh 100", chiếc ghế cho đôi tình nhân và Nhi mỉm cười" thì mình hiểu rằng bạn hãy còn nuối tiếc cuộc đời này, hãy còn yêu nó tha thiết lắm .... vì thế mình tin chắc cuộc đời sẽ một ngày kia mỉm cười với bạn, đó cũng là điều mình tin tưởng cho chính mình bấy lâu nay.

bài hát này thì hẳn là tất cả các cinephile đều đã nghe rồi, mỗi lần nghe xong mình luôn tin rằng cuộc đời hãy còn có lối thoát, còn có ánh sáng cuối đường hầm, còn có một kỳ tích ở nơi nào đó, over the rainbow ....

Somewhere Over the Rainbow - The Wizard of Oz (1/8) Movie CLIP (1939) HD - YouTube
 

yevon1987

New Member
Ðề: Re: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Sao mà mình thèm được như Nhi ấy. Sống ở một vùng xa xôi hẻo lánh, không khí mát mẻ, ít tiếng ồn, ít ô nhiễm. Mình có thể thậm chí sống trên hoang đảo, với điều kiện phải có internet hoặc usb 3G à nha.

trời bạn nói chỗ này hợp ý mình quá. hồi nhỏ mình còn muốn làm một ông già gác đèn biển để có thật nhiều thời gian coi phim, đọc sách và (nhất là) chiêm nghiệm về cuộc sống. có lẽ phải đến khi già rồi mình mới chấp nhận (và có quyền) dừng chân ở một chỗ như vậy, nhưng ngay cả bây giờ thì buổi chiều hóng gió, châm một điếu thuốc, nhâm nhi chén trà đặc cùng vài cái bánh quy và có tri âm để trò chuyện, ấy là tột đỉnh của hạnh phúc.

haha, còn khi nào già mà có điều kiện, mình sẽ đăng bài hát này vào mục "tìm kiếm thông tin nhà đất". ước gì tìm được nơi bình yên như thế để tâm hồn được nghỉ ngơi :)

Rồi đây anh sẽ - Lê Anh - YouTube

@justbenice: bạn cũng ở pháp à ? nếu là vùng quê mà không có ô tô, phải đi tàu thì hơi khó để kiếm chỗ xem phim đấy. nếu bạn ở gần paris thì hôm nào bạn đi xem phim rủ mình đi với, mình muốn đi xem phim và bình luận với những người thực sự hiểu biết nhiều về điện ảnh để học hỏi, còn hôm nào đi chơi vui với bạn bè thì lại là chuyện khác :D. sđt mình là 0786879263, hỏi Đức, từ 20h trở đi mình có forfait illimité nên cứ nháy máy hoặc nhắn tin để mình gọi lại :D.
 

Cara

Active Member
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

"Ta sẽ trở lại, lợi hại hơn xưa" là câu nói mình luôn muốn ... áp đặt cho người khác, và cả chính mình nữa, hihi
Nhi đừng lo buồn, có đôi khi những lúc suy nghĩ và tĩnh tâm lại tốt hơn 1 cuộc sống ồn ào, vội vã.
Mình chưa già, nhưng cũng thích yên tĩnh rồi. Nhiều lúc cũng trốn mọi thứ mà ngao du một mình, chỉ để suy nghĩ, và để cho bản thân chìm vào những thứ lạ lẫm, mơ hồ, chưa từng trải qua. Để xem khả năng bản thân mình có thể vượt qua những nhân tố mới hay không. Sau những lúc như thế thích lắm cơ, cảm giác mình vừa ... tu luyện xong 1 cái gì đấy, mà chẳng định nghĩa nổi cái gì đấy là cái gì đấy, hí hí
Có internet là có tất cả, đối với mình, không thể sống 1 tuần mà thiếu internet được. Chúc mừng Nhi đã có net.
 

thich_xem_phim

Active Member
Những đóng góp của Nhi cho diễn đàn Hdvietnam có thể ví như những đóng góp của Batman cho Gotham City. Trong quá trình đóng góp ấy thỉnh thoảng cũng gặp những Joker, Bane làm Nhi thấy mệt mỏi. Hi vọng Nhi sớm vượt qua được. Tui không muốn huyền thoại kết thúc sớm thế vì Nhi phải tiếp tục viết để truyền cảm hứng cho các thành viên khác của Hdvietnam. Đến khi nào mọi người đều nhận ra rằng ai cũng có thể viết review phim thì khi đó tui cũng muốn mình giống như ông già Alfred ngồi trong 1 quán cà phê thơ mộng nào đó ở Pháp và nhìn thấy Nhi đang ngồi ở 1 bàn khác gần đó hạnh phúc với chồng và những đứa nhóc...
 
Chỉnh sửa lần cuối:

justbenice

Moderator
Ðề: Re: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

@justbenice: bạn cũng ở pháp à ? nếu là vùng quê mà không có ô tô, phải đi tàu thì hơi khó để kiếm chỗ xem phim đấy. nếu bạn ở gần paris thì hôm nào bạn đi xem phim rủ mình đi với, mình muốn đi xem phim và bình luận với những người thực sự hiểu biết nhiều về điện ảnh để học hỏi, còn hôm nào đi chơi vui với bạn bè thì lại là chuyện khác :D. sđt mình là 0786879263, hỏi Đức, từ 20h trở đi mình có forfait illimité nên cứ nháy máy hoặc nhắn tin để mình gọi lại :D.
Mình ở VN bạn ạ. Cho nên bạn Nhi mới nhớ tới mình lúc bạn ấy cô đơn và buồn bã :D
 
Ðề: Thư của Khả Nhi, từ căn gác lưu đày

Cố gắng lên em!
Coi như em đến...khai phá HD cho cái xử sở "khỉ Pháp ho và cò Pháp gáy" ấy đi!
Nhưng mà xa "tềnh êu" thì chỉ có người ấy mới giúp được!
Chúc vui vẻ trở lại!
 
Bên trên