Ðề: Việt Nam Vô Địch
AFF Suzuki Cup của 2 năm trước, 24-12 và 28-12, cái khoảng khắc CV9 đánh đầu cầu may tung lưới người Thái, tôi đã không kìm được nước mắt, cảm xúc vỡ òa, hòa vào dòng người diễu hành tôi chứng kiến những cảnh tượng hết sức xúc động ...
Người ta đâm xe vào nhau, bật dậy sờ nắn nhau và hỏi han " bạn có sao không, sướng quá bạn ơi - ừ, sướng quá, thắng rồi, sướng quá ^^ "
1 anh chàng hét Việt Nam vô địch đến lạc giọng, nhích từng milimet trên phố Huế, bất chợt 1 cánh tay cầm chai nước đưa lên " Anh ơi uống đi còn lấy sức mà hét " - cô bạn gái ngồi sau xe của 1 anh chàng đi bên cạnh không hề quen biết ... ấm lòng siết bao.
Sinh viên Văn Hóa Nghệ Thuật Quân Đội ... bị nhốt trong ktx, nhưng cái hàng rào và quân kỷ cũng không thể ngăn được sự cuồng nhiệt của họ dành cho bóng đá - " Cờ Việt Nam này bạn ơi, thay mình đi diễu hàng cỗ vũ nhé " ...
Xô, chậu, mâm những vật dụng của sv Ngoại Thương với ngã 3 Chùa Láng, ngã tư Nguyễn Chí Thanh - Kim Mã, Học Viện Ngân Hàng với cả đường Chùa Bộc sau đêm đó chỉ còn vứt xó vì thủng lỗ chỗ nhưng hãy cứ biết đêm nay đã
Mãi mãi kỷ niệm đêm 28. Tình yêu và sự cuồng nhiệt đạt đến đỉnh điểm, dù sau này Việt Nam có vô địch hay thất bại thêm bao lần thì đêm ấy, cảm xúc ấy, tình yêu ấy vẫn cứ là duy nhất !
Đôi khi ghét, ức chế thậm chí chửi thề đến ngoa ngoắt khi Việt Nam bán độ, đá dở, à uôm nhưng chỉ cần thấy những Phước Tứ, Như Thành lao cả thân vào chân đối thủ ngăn bóng, những Thành Lương, Việt Thắng mắm môi mắm lợi sút dù có thể gãy chân vì cái gầm giày kê sẵn ... tình yêu lại cháy lên :
Tôi yêu Việt Nam , năm nay có chăng một đêm Noel trắng, hãy chờ xem