Fury – Lý tưởng là hòa bình nhưng lịch sử là bạo lực
Fury – Lý tưởng là hòa bình nhưng lịch sử là bạo lực
Đã bao lâu rồi bạn mới xem một bộ phim chiến tranh? Saving Private Ryan, Pearl Habor, Black Hawk Down, Lone Survivor, TV Series Band of Brother … hay là phim Hàn như là Tae Guk Gi hoặc My Way. Chiến tranh là một đề tài rất hấp dẫn nhưng lại kén khán giả, bởi không phải ai cũng có thể cảm được những câu chuyện, những góc khuất, những đặc trưng trong cuộc chiến. Nơi mà mọi giá trị đều thay đổi, chỉ còn lại mệnh lệnh là trên hết, mạng sống, nhân quyền, đạo đức đều chỉ là hạt bụi bay vất vưởng mà không mấy ai bận tâm. Từ muôn đời, chiến tranh luôn tàn khốc và nghiệt ngã như thế và cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 là cuộc chiến lớn nhất cho đến ngày nay trong lịch sử bạo lực trải dài của loài người.
"Tôi bắt đầu cuộc chiến này bằng việc giết người Đức ở châu Phi, sau đó tôi giết người Đức ở Pháp, và bây giờ tôi đang giết người Đức ở Đức". Fury một lần nữa miêu tả về cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 vào những ngày cuối của cuộc chiến, khi phát xít Đức hầu như thua tất cả các mặt trận và co cụm về cố giữ Berlin. Quân đồng minh tấn công từ 2 phía (và ai cũng muốn tiến vào Berlin trước), phía Tây là liên quân Anh Pháp Mỹ, phía đông là Liên Xô. Quân Đức chống cự ác liệt, Hitler huy động cả trẻ em vào quân ngũ. Bước tiến quân của quân đội Mỹ gặp rất nhiều khó khăn, nhất là trên bộ, xe tăng Đức luôn chiếm ưu thế hơn so với xe tăng Mỹ.
Câu chuyện phim hay dù không mới
Fury, cũng như bao phim khác của Hollywood là đề cao chủ nghĩa anh hùng Mỹ nhưng đây thực sự là một bộ phim hay, hấp dẫn, kịch tính, đã mắt, đã tai và mang lại nhiều cảm xúc. Một câu chuyện về “5 anh em trên một chiếc xe tăng” chống lại một lượng lớn quân SS thiện chiến để giữ đường khiến người xem cảm động và phấn khích. Hãy để ý bàn tay của bạn khi xem phim này, đôi khi nó sẽ nắm chặt quá mức bởi sự hồi hộp, hấp dẫn, run sợ, nghẹt thở và sung sướng.
Đạo diễn David Ayer đã tạo nên một câu chuyện hấp dẫn và đầy thú vị, ở đó, những người đàn ông lao vào cuộc chiến chỉ với mục tiêu duy nhất, hoàn tất lý tưởng hòa bình bằng bạo lực. “We don’t murder, we kill”. Đôi khi, chúng ta phải gạt mọi thứ sang một bên để có thể vươn tới mục tiêu cao nhất, dù trên con đường có chất đầy xác người thì cũng phải bước đi, như câu nói trong phim, “quân đội không bao giờ nhầm”.
Một chàng trai trẻ được huấn luyện để gõ 60 chữ trong một phút, chưa từng cầm lấy cây súng, bị vứt vào một cuộc chiến với những chiến binh dày dạn, trải qua biết bao cuộc chiến sinh tử. Một chàng trai trẻ chỉ mới phút trước thét lên “tôi không giết người” thì chỉ 15 phút sau anh ta thể hiện cho mọi người thấy anh ta làm việc đó giỏi như thế nào. Đấy, lý tưởng là hòa bình nhưng lịch sử là bạo lực. Dù có thay thế bằng những từ ngữ mỹ miều nào thì bản chất cũng như thế.
Câu chuyện phim không quá mới mẻ nhưng lại được thể hiện rất cuốn hút. Nhịp phim nhanh và có những khoảng lặng cần thiết. Chủ yếu là chiến đấu nhưng tình cảm trong phim cũng được xây dựng rất tốt, nhẹ nhàng, rõ ràng nhưng không quá sến sẫm. Những con người trên chiếc xe tăng gắn kết với nhau bởi một thứ tình cảm thiêng liêng mà khó có ai gọi tên ra được nhưng họ coi nhau như anh em và sẵn sàng hy sinh cho nhau, không vì thấy chết mà sợ hãi bỏ chạy.
Tràn ngập những trận chiến đỉnh cao
Xem phim chiến tranh thì phấn khích nhất là những trận chiến. Quả thực, với Fury lần này, đạo diễn David Ayer đã mang đến một bữa tiệc thịnh soạn cho người xem. Hiệu ứng thị giác và âm thanh cực kỳ tốt. Đạn bắn ra (được sự hỗ trợ của máy tính) nhìn như những tia laser, cùng với tông màu u tối của phim khiến cho nó trở nên đẹp “lộng lẫy” (dùng từ này có hơi kỳ và nghe có vẻ bệnh). Âm thanh cực kỳ tốt, những tiếng nổ đinh tai nhức óc như muốn đẩy người xem bật dậy khỏi ghế, những đoạn lặng chỉ có tiếng thở.... Phần âm thanh trong phim thực sự được thể hiện quá tuyệt vời.
Hầu hết các cảnh trong bộ phim là chiến đấu và những màn chiến đấu trong Fury rất đa dạng. Dàn hàng ngang xe tăng bắn ầm ầm vào địch, công phá một thị trấn với nhiều cơ sở vật chất và kiến trúc tòa nhà che chắn, rồi tử thủ một mình trên con đường. Nhưng đặc biệt nhất là màn “đấu tăng”, 4 chiếc tăng Mỹ đấu với 1 chiếc tăng Đức. Chỉ trong thời gian ngắn thôi nhưng cũng đủ để người xem hiểu tại sao người ta hay gọi người Đức với biệt danh cỗ xe tăng. Đa dạng những trận đánh, những góc máy quay độc đáo, kết hợp với tiếng súng đạn ầm ầm, cùng với cách thể hiện chân thực khiến cho những trận chiến trong Fury dư sức làm thỏa mãn người xem, kể cả những người mê phim chiến tranh.
Những góc nhìn nhân văn
Cậu lính trẻ Norman Ellison không muốn giết người nhưng người chỉ huy Don Collier vẫn dí súng vào tay và bắn, một cảnh tượng có vẻ bạo lực nhưng nếu như ta biết được rằng trước đó vì sự chùn tay của Norman mà một chiếc tăng bị hạ, người chỉ huy bị chết thì sẽ không nghĩ như vậy. “Đó chính là công việc của chúng ta”, Don đã thét lên như thế và những người lính trong đội cũng cười đùa nói rằng “và là việc chúng ta làm giỏi nhất”, vừa mang vẻ đùa giỡn vừa ngóc ngách chua cay. Bạn phải trưởng thành trong cuộc chiến nếu như bạn không muốn mình chết và kéo theo những người khác chết liên lụy.
Có lẽ nhiều người sẽ không thích phân cảnh ở trong ngôi nhà với 2 cô gái và nó hơi kéo dài nhưng thực sự đây là một phân cảnh hay. Một khoảng lặng trước cơn giông bão mới. Những người lính, những cỗ máy giết người nhưng cơ bản họ vẫn là con người, tìm chút nồng ấm để trở lại là chính mình sau những cuộc chém giết là điều cân bằng nên có. Những màn đối thoại và hành xử khi những thuộc hạ bước vào cũng khiến cho ta phải suy ngẫm. Trong đoạn này Brad Pitt đã diễn xuất rất tốt, không hẳn là một cuộc đấu trí, nhẹ nhàng hơn và thực tế hơn.
Ở cuối phim, khi tay lính SS rọi đèn vào chỗ Norman đang trốn và bỏ đi cũng cho thấy một góc nhìn nhân văn khác. Những người lính dù là phe phát xít hay đồng minh đều tiềm ẩn lòng thương người, không phải lúc nào cũng khát máu, tận diệt. Một điều mà ta có thể thấy rất nhiều thông qua những câu chuyện trong chiến tranh.
Diễn viên diễn rất tốt
Brad Pitt vẫn cho thấy phong thái của mình, hơi hơi giống trong Inglourious Basterds, lạnh lùng, độc đoán và giàu tình cảm. Nét hiên ngang cũng như khí khái của một người lãnh đạo, một người đàn anh, dìu dắt Norman từng bước trưởng thành. Sống chết với lý tưởng, thực thi mệnh lệnh và được sự kính nể của đàn em. Mọi thứ được Brad Pitt truyền tải rõ ràng và nhiều cảm xúc.
Logan Lerman trong vai Norman rất thành công, cho ta thấy sự trẻ dại, nét sợ sệt của một kẻ thư sinh bị quăng vào cuộc chiến, nỗi sợ hãi rất người (khi thốt lên “ôi tôi muốn đầu hàng quá”) và cũng đầy mạnh mẽ khi cần thiết. Shia LaBeouf trong vai Boyd “Bible” Swan là một sự thay đổi lớn của diễn viên này, mạnh mẽ hơn và gai góc hơn, một bước tiến bộ sau nhiều phim không thành công gần đây.
“Cuộc chiến này sẽ sớm kết thúc nhưng trước đó sẽ có thêm người chết”. Fury mang đến một không khí chiến tranh rất hiện thực, ở đó, mỗi con người, mỗi số phận, mỗi cuộc chiến đều được khắc họa rõ nét. Bức tranh hòa bình tuyệt đẹp vẫn luôn được vẽ bằng sinh mạng của những người đã ngã xuống. Fury là một bộ phim chiến tranh đáng xem, nhưng màn hình laptop và loa ngoài của nó sẽ giết chết một phần cảm xúc của bạn, bước ra rạp và thưởng thức không khí choáng ngợp, hình ảnh đẹp mắt và âm thanh sống động của cuộc chiến là một việc nên làm.
Bonus: Linh Chi khoe ngực tròn táo bạo tại buổi ra mắt phim Fury