Phim này khi họp báo các nhà sản xuất phim đã van nài không dưới 4 lần là các bạn nàh báo là về viết gì thì viết tránh viết về nội dung và làm ơn đừng tiết lộ đoạn kết của phim. Vậy mà chả hiểu có nhiều bạn viết báo nhưng có vấn đề về nghe hiểu tiếng Việt hay sao mà về rất nhiều bài báo spoil tuốt nội dung phim và nói luôn thằng hung thủ chính là...... Chán quá chửi mãi mà cái thể loại ăn uống thừa mỡ thiếu muối iod này vẫn tồn tại trong giới viết báo bình phim. Đúng là con mẹ bán chewinggum ngày xưa giờ đã lên đời đi viết báo.
Mẹ mày, đồ con đ vô dụng ham tiền đi spoil phim
Về sự tích "con mẹ bán chewing gum",đó là tựa một bài báo TT về chuyện review cứ kể tuốt tuột nội dung và kết thúc phim, poly search mà ko còn trên net. Thôi ngồi nhớ lại mà viết vậy, không biết nhớ chính xác ko nữa. Câu chuyện về một con mẹ bán đồ ăn nước uống chewing gum trước rạp chiếu phim (rạp xưa chứ ko phải mega gala cinebox bi giờ ). Bả mời chào khách coi phim mua đồ,ai ko mua bả nói thẳng luôn kết thúc phim,ví dụ như kẻ giết người dấu mặt là ai,khúc cuối ai chết ai sống .........Tóm gọn sự tích "con mẹ bán chewing gum" là vậy.Poly cũng là dân mê phim, nên cực ghét cái kiểu như thế.
Nhìn nó là biết ngay vì tiền thì chuyện gì nó cũng dám làm
Về phim Giao lộ định mệnh , poly chắc không viết nhiều về nội dung, để cho các bạn tự khám phá những điều thú vị bất ngờ. Poly chỉ muốn nhấn mạnh rằng theo poly đây là tuyệt đỉnh của dòng phim tâm lý hồi hộp của điện ảnh VN. Và nhắc lại là mọi người trước khi xem không nên nghe lời kể của bất cứ ai hay đọc báo review phim để giữ được những cảm xúc hồi hộp bất ngờ mà câu chuyện phim đem lại.
Tao chỉ coi mày như con chó thôi
Bàn đôi chút về kỹ thuật của phim. Phim là sự trở về với thể loại phim hồi hộp ly kỳ mà đạo diễn Victor Vũ đã từng làm nhiều ở Hải Ngoại trước khi về Việt Nam thành công với Chuyện Tình Xa Xứ. Những phim trước thì Victor Vũ đặt nặng yếu tố kỹ thuật âm thanh ánh sáng để hù khán giả thì GLDM là một bước tiến khá dài với kịch bản câu chuyện hoàn toàn đúng phong cách Alfred Hitchcock. Và kịch bản viết rất khéo, sắp xếp các hồi ức tái hiện qua lời kể từng nhận vật rất hợp lý để dẫn dắt tâm lý khán giả . Và các nút thắt luôn tục được gợi ra khiến khán giả bị lôi cuốn hết từ nút thắt này đến nút thắt khác ,đọan này nói nữa spoil mất)..... Rõ ràng khi xem một phim do VK viết kịch bản thấy tay nghề khác hẳn, poly xin lỗi vì so sánh nhưng sự khác biệt này quá xa. Tuy rằng muốn bắt lỗi kịch bản thì vẫn có thể nhưng rõ ràng kiểu từng chi tiết câu chuyện phim này rất chặt chẽ và lôi cuốn, hoàn toàn mới ( so với phim Việt Nam ), chính điều đó cũng khiến khán giả phải bất ngờ khi xem một phim VN.
Phim sử dụng tone màu nâu đen, phần ánh sáng phim rất tốt. Các cảnh quay trong đêm khi nhân vật hoang mang giữa các ký ức quá khứ và hiện tại, ánh sáng và khung hình cận phối hợp hài hoà tạo cảm giác nửa mặt tối mặt sáng, ko biết đâu là thiện là ác. Tuy nhiên lúc nhân vật Hùng thì hơi quá ( cảm tưởng gặp Hắc Long của Bẫy Rồng bị mắc dây thun trong cổ họng).
Phần quay phim rất đẹp, chọn bối cảnh tốt, quay đa phần tại Saigon và nhiều khu phố quen thuộc nhưng chọn góc máy lạ khiến khung hình đẹp hơn hẳn. Nhiếu cú máy dolly cam chạy vòng ngược chiều nhân vật gia tăng cảm giác thôi thúc rượt đuổi hoặc vừa dolly vừa kết hợp cần trục nâng lên cao khá thú vị. Phaỉ công nhận là phim có phần quay phim, ánh sáng âm thanh đem lại cho khán giả một cảm giác sợ hãi khi ứng dụng đúng hoàn cảnh. Cảm giác của 2 người đã ko còn tình cảm , nghi ngờ lẫn nhau nằm kề bạn nhau trong đêm tối. Ánh sáng để mỗi người chỉ thấy nữa phần gương mặt, đôi mắt vẫn mở trong đêm để cảnh giác lẫn nhau......
Trần Bảo Sơn phaỉ nói là là cứu cánh của phim Việt Nam khi cần nhưng nhân vật trung niên phong trần bí hiểm. Với gương mặt đàn ông và đôi mắt sâu với gịong nói khi không kềm chết khá giang hồ và giọng chửi thề rất tự nhiên. Đôi khi xem Bảo Sơn diễn trong phim mà nghĩ sao tự nhiên như đời vậy. Không phaỉ diễn viên chính quy gì hết bảo đảm hiện tại diễn viên VN không ai diễn hay bằng được.
Vũ Thu Phương theo poly đã khá tròn vai, và cast đã thành công khi chọn cô vì gương mặt bí hiểm cùng đôi mắt to tròn đã diễn đạt được sự sợ hãi với bí mật phải dấu kín. Đoạn khá nhất theo poly là đoạn vỡ oà tất cả chỉ là tai nạn. Còn Tăng Bảo Quyên phim này cũng diễn hay hơn nhiều so với Chuyện tình xa xứ. Một số câu thoại khá đời và dân dã kiểu miền Nam khiến nhân vật của cô có một sức sống và tình yêu chân thật. Thích đoạn cuối cùng, câu chửi đặc kiểu gái Saigon " Thằng chó " . àh phim này chửi hơi bị đời thường nhà, nghe hơi bị hay . Nhân vật nữ poly còn thích em thư ký nữa , vòng 1 hơi bị đã, về nhà em ăn phở hen , giữa chúng ta chỉ là sai lầm hehehe.
Nhạc phim tốt quá, tuy rằng hơi nặng nhưng đúng thể loại phim. Và nhạc lồng cực hay, có thể nghe em Tăng Bảo Quyên hát ngoài thì thấy không hay. Nhưng lồng vào rất đúng nhịp phim, dẫn dắt cảm xúc cực tốt. Còn bài cuối do em Phương Vy hát thì cực kỳ cảm xúc. Rạp phim hôm poly xem hoàn toàn bất ngờ xong giọng hát dẫn dắt cả rạp bần thần im phăng phắc để thấm từng câu hát.
Phim này rất nên xem, không phải vì nó là phim Việt Nam mà vì nó rất hay, nhưng coi 1 lần biết kết quả thì coi laị lần 2 sẽ không còn hay nữa. Thế nên phim này mà bị spoil trước khi xem thì coi sẽ chằng thấy gì bất ngờ hấp dẫn nữa.