tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

dạo này em rất hay chửi nhau với thằng bạn về cái chủ đề này, mỗi thằng một quan điểm. các bác đọc rồi phán xem em có đang xa rời thực tiễn như nó nói em không ạ
em: sinh năm 91. vẫn đang là sinh viên một trường Sư phạm. trước khi đi học cũng đã đi làm 2 năm. bây giờ cũng vẫn vừa học vừa làm, nhưng cũng chỉ đủ tự lo chi tiêu cho bản thân, không phải xin tiền bố mẹ.
nó: bằng tuổi luôn, đang đi buôn ở một chợ đầu mối trong nội thành, nghỉ học sau khi tốt nghiệp cấp 2. cái này em thật sự khâm phục nó vì nó đã tự quyết định được con đường nó sẽ đi, sau khi học xong lớp 9, dù vẫn được học cấp 3 nhưng nó quyết định nghỉ học vì nó tự cảm thấy con đường học hành không phù hợp với nó. sau đó thì nó cũng đi làm nhiều nghề giờ thì buôn bán, thu nhập ổn định trừ chi tiêu còn khoảng 20tr/tháng. nó hoàn toàn dựa vào sức mình để có được như thế chứ bố mẹ nó trước cũng nghèo.
vấn đề nảy sinh khi em và nó ngồi tâm sự chuyện đời thường, tình yêu, bàn chuyện tây ta thế giới này nọ... Tiền bạc cũng xuất hiện nhiều trong những câu chuyện đó. dần dần nó trở thành mâu thuẫn giữa cách nghĩ của 2 thằng.
đối với nó, cái gì trên đời cũng quy được ra tiền hoặc rất nhiều tiền, tiền có thể mua được mọi thứ, mọi việc người ta làm chỉ để hướng tới 1 chữ tiền,... nó luôn nói rằng cái học được ở trường đời giá trị gấp vạn lần trong trường học, trường học là thứ nhỏ nhoi vô giá trị. thỉnh thoảng em vẫn kể chuyện về ông thầy giáo Trưởng khoa của em (người em thực sự kính phục) và nó nghe với vẻ khinh khỉnh với đại ý "ông ấy đéo kiếm nhiều tiền bằng tao (em là em muốn đấm vào mồm nó vì vụ này lắm), học vấn mà không sinh ra tiền thì đéo có giá trị gì hết". nó toàn mang mấy cái nó đọc được trên báo chí ra làm dẫn chứng, bác sĩ không tiền không chữa, giáo viên không tiền không dạy,... em công nhận những cái đó nó có thật và hiển hiện nhiều trước mắt chúng ta nhưng không phải tất cả. còn nó nghĩ rằng tất cả đều thế hết... nó luôn nghĩ có tiền sẽ làm nó được đứng trên người khác.
mấy hôm trước em lại cãi nhau với nó, cuộc hội thoại có mấy cái chính như này
(mà em không thấy cải thẻ hide đâu là sao?)

với tao. bất kể nghề gì từ bác sĩ cho đến thằng móc cống không có cái nghề gì là cao quý nhất này nọ hết. mỗi nghề một mục tiêu. thằng đi buôn như mày lấy sinh lời làm đầu, thằng bác sĩ lấy chữa bệnh làm đầu, thằng giáo viên lấy dạy học làm đầu, thằng quét rác lấy sạch sẽ làm đầu. đừng cho mình hơn người ở khía cạnh này mà mình được đứng trên người khác, hãy so mình với những người cùng mục tiêu với mình. tao đi học, tao phải so tao với những thằng cùng đi học, mày đi buôn bán thì so mày với thằng cùng đi buôn, thằng làm chính trị phải so nó với những thằng cùng làm chính trị khác. vác cái thế mạnh của mình ra so với cái thế yếu của người khác thì so làm cái gì. tao có thể đi học hơn mày vài năm không có nghĩa tao được đánh giá cao hơn mày. mày hỏi cả cái xóm Dộc xem 10 người liệu có nổi một người biết tao vẫn đi học, thậm trí là học SP không hay vẫn nghĩ tao là cái thằng lúc nào cũng tay đầy dầu mỡ, bẩn bê bẩn bết. chưa bao giờ tao ra khỏi nhà mà tao vác chữ vác nghĩa ra hết. mày nghĩ lại xem từ khi mày quen tao, đã bao giờ tao nói bất kể ai, từ to đến nhỏ học hành không bằng tao chưa. chưa bao giờ! thế nên mày đừng nghĩ tao ỷ cái chữ cái nghĩa mà vênh với mày. tao vênh bởi vốn dĩ tao vẫn rất vênh
"Lạc đề"
Không tiền bác sĩ không chữa, thằng giáo viên không có tiền không dạy, thằng quét rác không có tiền bẩn cũng kệ...
Tất cả đêu chung 1 mục tiêu là "TIỀN"
ý mày là mày có tiền thì mày có được những thứ kia chứ gì. mày có tiền thì mày bắt thằng bác sĩ phải chữa bệnh cho mày, mày có tiền thì mày bắt thằng thầy giáo phải dạy mày, mày có tiền mày bắt thằng quét rác phải quét cho mày? tiền quan trọng nhưng không phải tất cả, tiền chỉ là công cụ để nuôi sống người ta chứ không phải là giá trị sống của những người ấy. những người mà mày kể trên nó chỉ chiếm 1 phần rất nhỏ trong cuộc sống này thôi. mày có thể đi nhiều, xem nhiều, nghe nhiều,đọc nhiều báo chí internet mày thấy nhiều cái cảnh tiêu cực quá. nhưng cái xấu thì lúc nào chẳng dễ nhìn thấy, dễ bị thổi phồng, dễ bị lây lan hơn cái tốt. báo chí hả, nó toàn đưa tin bài tiêu cực ra để câu khách kiếm tiền chứ tin tốt mấy khi nó đã nói ra. bản thân tao cũng trải qua quá nhiều cái đó rồi, bác sĩ không tiền không chữa hả? chính tao đây, tiền lót tay, tiền quà cáp bồi dưỡng bác sĩ lúc nào cũng gấp đôi bệnh nhân cùng phòng nhưng kết quả thì ra sao mày biết rồi đấy (1 lần em vào viện vì một cái rất nhỏ mà nhờ các bác sĩ "nhiệt tình giúp đỡ" mà em phải nằm viện cả năm các bác ạ), tiền mua được sự phục vụ của người ta nhưng không mua được cái tâm của người ta đâu. nhưng chưa bao giờ tao mất lòng tin rằng bác sĩ tốt còn rất nhiều, mày có thời gian thì tìm đọc trên mạng xem mấy cô giáo trên miền cao họ vất vả thế nào, vì cái gì mà họ phải làm thế. đừng đọc mấy cái tin sốt rẻo giết người phá thai, bồ bịch cắm sừng làm gì hết, hại não. nhặt rác hả? chính mắt tao đã chứng kiến cái cảnh 1 chị công nhân nhặt rác chạy theo 1 cái túi nilon bị gió thổi bay xuống mương để nhặt nó lên, họ làm thế là vì cái gì? vì mày nghĩ trên đời đầy rẫy cái tiêu cực nên nó mới trở nên tiêu cực. con sâu làm rầu nồi canh, lấy 1 cá nhân ra để chỉ cả một cộng đồng liệu có công bằng không. bây giờ tao nhìn thấy 1 người bán gà tiêm nước vào con gà rồi bảo bọn bán gà toàn thằng làm ăn gian trá mày cảm thấy thế nào?
tao chỉ là một cái quá nhỏ bé trên đời này nhưng tao không muốn làm con sâu trong cái nồi canh. sau này tao có thể bắt học sinh đến học như mày xui đấy, nhưng tao không muốn vì cái đống tiền ấy mà để bố mẹ tao bị mang ra chửi xéo, con cái tao bị mang tiếng tiêu tiền ăn cướp. đối với tao thì tao thấy người tốt trên đời còn nhiều nhiều lắm, không tiêu cực như trong thế giới mày đang thấy.
tiền sinh ra để phục vụ con người chứ con người không sinh ra để làm nô lệ cho nó
Tiền sinh ra để phục tùng con người & có nhiều con người phải phục tùng cho đồng tiền.
Bằng tốt nghiệp đại học muốn từ trung bình sang khá thì mất bao nhiêu nhỉ
Có cần dẫn chứng cụ thể chuyên nghành gì và bao nhiêu tiền để đổi bằng không
Cái mà mày coi là "Tâm Huyết"
Xã hội, sách báo, tivi, intonet..v..v..
Từ "Tâm" được đưa vào bảo tàng nâu rồi. Thay vào đó là từ "Tiền"
nóng mặt em hỏi nó câu này
tiền của mày có mua được tao không?
"Nếu" tao thực sự có nhiều có nhiều có thật nhiều tiền thì tao nghĩ không có gì là không thể
một thằng bạn mua được bằng rất nhiều tiền phải không
theo mày để mua tao thì bao nhiêu là đủ
Cái này tao chưa dám khẳng định. Mà tao không có ước mơ là mua được ai
Tao nghĩ bạn mà không dính tới tiền đó mới có thể là tình bạn chân chính
hỏi mấy câu đấy nó ngập ngừng mãi mới trả lời nên em nghĩ nó cũng run lắm ạ
"Tao nghĩ bạn mà không dính tới tiền đó mới có thể là tình bạn chân chính"
vì mày đang sợ bạn bè mày làm mất tiền của mày, lấy đi tiền của mày
Nếu tao có bạn bè khó tao cũng không đứng nhìn
Không công ăn việc làm tao sẽ giúp. Thất hứa, mất chữ tín tao sẽ hết tin. Còn học hành, ốm đau, làm ăn, gia đình có chuyện nếu thực sự tao có tao sẽ giúp
Vì mày cũng thấy đấy thức đêm dạy hôm, rầm mưa rãi nắng chứ không phải là tự trên trời rơi xuống
trước đây, lúc mày cho tao đôi giày, tao đã định trả mày tiền vì giày mày cũng phải bỏ tiền ra mua. nhưng rồi tao nghĩ nếu tao trả tiền mày khác gì tao chửi vào mặt mày, khác gì tao lấy tiền ra để mua tình cảm của mày nên tao thôi và tao vẫn đi vì tao quý trọng nó.
nhưng ngay lúc này đây tao lại đang tự hỏi "tao có phải mua lại nó từ mày không đây?"
Thế mày có điên không
Mày không biết phân biệt đâu là tình cảm ae à
Đm đéo thèm cãi nhau với mày. Ngang bỏ mẹ.
Chốt 1 câu mày làm vì mục đích gì?
Thế thôi
tiền không phải là mục đích sống của tao, nhưng tao phải làm để có tiền nuôi cái lí tưởng sống của mình, tiền chỉ là công cụ để tao tự do làm việc tao hướng đến thôi
bạn bè có thể chơi với nhau đến cuối đời
và tao thì khuyên mày 1 câu "đừng coi tiền bạc là thước đo giá trị của bản thân"
không phải là thước đo mà là công cụ để nuôi sống tao và gia đình sau này là con cái
tao không thể để con tao đứng nhìn con người uống sữa mà con tao phải đứng nhìn
cái đó tao không làm được
chốt lại câu cuối
tiền với mày là vạn năng
còn tao
tiền không mua được tất cả
câu này tao nhớ
đm mai sau con tao có học mày mà lấy tiền tao chửi cho
nếu mày sợ tao lấy tiền của mày thì tao không bao giờ cho mày học được cái gì ở tao
còn con mày nó là nó
nó là chủ cuộc đời nó
và tao dạy nó chứ không dạy mày
thi ĐH KTQD 26 điểm bằng giỏi khoa quản trị ra trường nhờ có mối quan hệ mới xin vào làm được văn thư lương 2tr/th trong khi tiền xăng, ga,điện,mạng,.v..v.. hết 2tr500k/th

mày được bao nhiêu điểm thế?
Bill Gates - Đồng sáng lập, Chủ tịch Microsoft - Xuất thân: 1955 Hoa Kỳ - Đã lập gia đình - Con cái: 3
Bill Gates
Hàng năm: VND 168.548.179.104,00
Hàng tháng: VND 14.045.681.592,00
Hàng tuần: VND 3.370.963.582,00
Hàng ngày: VND 674.192.716,00
trình độ học trường nào thế mày?


chốt cho mày 1 câu
"KHÔNG TIỀN BẢO AI NGHE"
ấu trĩ, ngu học
có những thằng học giỏi đi học để được trả lương. còn tao ngu học phải trả lương cho thằng khác

còn nhiều nhiều lắm mà em không viết được, đây chỉ là 1 trong những lần em tranh luận với nó bằng facebook nên copy lại được
đêm hôm qua em viết cái này lên facebook để nó đọc và mọi người cùng đọc

Tâm huyết của tao đấy, không thích thì cũng cố mà đọc hết!
Đây cũng là lần cuối cùng tao nói với mày về tiền bạc và Giáo dục.
"Nếu là thằng sống ích kỉ, chỉ biết sống cho bản thân thì tao đã không bao giờ giảng giải, tranh luận, cãi nhau, chửi nhau với mày. Mày dùng TIỀN để thể hiện giá trị của mày, sử dụng TIỀN làm chìa khóa vạn năng của mày, lấy TIỀN ra để làm công cụ giúp đỡ mọi người như cách hiểu của mày. Cái tư tưởng về TIỀN của mày, tao không phê phán mà hãy để mọi người nhận xét, thời gian bình phẩm. Cuộc sống thiếu thốn tiền bạc có thể khó khăn nhưng tao sẽ KHÔNG BAO GIỜ biến tiền thành GIÁ TRỊ SỐNG của tao, tiền không phải là cái duy nhất mà tao hướng đến trong cuộc sống này. Với tao, cuộc sống này còn VÔ VÀN GIÁ TRỊ lớn hơn đồng tiền. Mày có quyền hỏi mua nhưng tao không bao giờ bán NHÂN PHẨM của tao để lấy tiền của mày. Với tao tiền không phải là tất cả trong cái cuộc đời này.
TAO CHẮC CHẮN SẼ KHÔNG ĐỂ CUỘC SỐNG CỦA MÌNH NGHÈO VỀ TIỀN BẠC VÀ NÓ CÒN PHẢI GIÀU VỀ NHỮNG GIÁ TRỊ KHÁC NỮA
Thu nhập của mày gấp 10 lần một cử nhân Đại học mới ra trường và mày nghĩ rằng mày đáng giá gấp 10 lần người ta. Mày nói rằng mày không cần đi học ở trường, ở lớp mà mày chỉ học ở trường đời để có được như thế. Đúng! Với cá nhân mày thì đúng. Và... mày cũng chỉ có thế. Mày khiêng cả Bill Gates ra và câu chuyện ông ấy bỏ học rồi trở thành người giàu nhất thế giới ra làm dẫn chứng cho mày. Mày nghĩ ông ấy không được đào tạo bài bản qua trường lớp ư? Cái mà mày đọc được chỉ là bề nổi của câu chuyện mà thôi. Nền Giáo dục đối với mày là cái phù phiếm, bé nhỏ, không giá trị ư? Không có Giáo dục thì cái Xã hội này vẫn chưa thoát khỏi cái Xã hội Nguyên thủy đâu.
Một suy nghĩ và cũng là lời khuyên cuối của tao cho mày về vấn đề này:
"Đừng mang tiền ra để làm thước đo cho giá trị của một con người, thu nhập hàng tháng không nói lên người ấy đáng giá bao nhiêu. Giá trị của một con người nằm ở những đóng góp của người ấy cho Xã hội và được Xã hội thừa nhận. Cuộc sống của chúng ta trên đời chỉ có ý nghĩa khi nó có sự tương tác với người xung quanh,...
Giáo dục là tinh hoa của loài người. Đó là một CHÂN GIÁ TRỊ không bao giờ bị lụi tàn, càng ngày nó chỉ càng phát triển rực rỡ hơn mà thôi. Đừng bao giờ coi thường, phỉ báng nó. Mày đang tự giết mày khi làm thế đấy!"
Tao chưa bao giờ nghĩ rằng mày là một thằng ích kỉ, chỉ biết sống vì bản thân mà hoàn toàn ngược lại. Chỉ có chính mày đang tự huyễn hoặc rằng mọi người, một cụ thể là tao đây đang nghĩ về mày như thế. Đọc xong những dòng này, dù mày có thừa nhận hay không thì tao cũng không nói gì nữa bởi tao đã nói quá nhiều rồi, cái gì nhiều quá thì cũng không tốt. Chỉ đến đây thôi. Nhưng chắc chắn sẽ có một ngày nào đó mày sẽ lại được nghe những lời này từ một ai đó mà thôi.
sau đó thì nó cũng phản pháo em bằng cái này
đây cũng là tâm huyết của tao đấy, không thích thì cũng cố mà đọc hết!
cái mà tao đã, đang và sẽ học cách HOÀN THIỆN BẢN THÂN, MIU SINH, BIẾT NGHĨ cho gia đình,cho bản thân..v.v..chứ không phải những thứ phù phiếm xa vời mới thực tế.như cái mà mày đang nói chỉ là những phút nông nổi, bộc phát của 1 thằng sv chưa va vấp XÃ HỘI nếu cái mà mày nói đã, đang và hiển hiện ở thực thế thì tao sẽ cho mày là đúng. thì tao đã không bao giờ giảng giải, tranh luận, cãi nhau, chửi nhau với mày. trong khi cái mà mày cho là công cụ đó là gì? là TIỀN. tiền là CÔNG CỤ cho mày, nuôi mày lớn, là CÔNG CỤ cho mày đi học..v.v.. cái tư tưởng CÔNG CỤ của mày là gì...? trong khi cái mà tao đã phải chứng kiến bao gia đình đổ vỡ, cái nhau, đánh nhau thậm trí giết nhau, muốn học mà không được học, muốn chữa bệnh mà không được chữa, muốn ăn lo mặc ấm thôi mà... là vì cái gì...? là vì TIỀN vì túng thiếu vì miếng cơm manh áo, vì sự sinh tồn, vì bon chen của xã hội... cái CÔNG CỤ mà mày đang nói tới tao không nói, không thèm phê phán mà mày hãy bước chân ra cái xã hội hiện nay thì thời gian sẽ chứng minh cho mày thấy rõ. nếu cuộc sống của mày thiếu thốn, khó khăn, con mày ốm, nhà mày rột nát, bố mẹ già phải chăm nuôi. liệu mày có còn giữ được cái mà mày cho là PHẨM CHẤT của mày hay sẽ bị LUNG LAY? nói thực tế chút đi bố mẹ mày đang phải còng lưng, đỏ mồ hôi, sôi nước mắt, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc để cho mày học và mày đã thực sự cố gắng chưa hay khả năng thì có hạn?. và mày cho mày được đào tạo bài bản ư? số điểm thi đầu vào của mày vẫn còn đó và kết quả của mày thì mày tự biết, bạn bè mày biết, thầy cô mày biết. và ... mày cũng chỉ có thế. mày kiếng luôn cả NGƯỜI SÁNG LẬP lọ kia được cả thế giớ coi là thiên tài vào. mày có thể SO SÁNH ư? mày biết gì về họ? cơ chế đất nước VIỆT NAM có chế độ đãi ngộ cao thế không? ĐÃI NGỘ ở đây là gì? là cái mà mày coi là CÔNG CỤ đấy. Và những người được cho là tài, là giáo sư, là tiến sĩ có đủ lòng yêu nước mà ở lại làm cho dân bớt lầm than hay không? hay thay vào đó là chảy máu CHẤT SÁM là vì cái gì ? là cái mà mày coi là CÔNG CỤ đấy.
hãy nhìn nhận xem cơ chế giáo dục của vn thế nào? có bao nhiêu sv thực sự cố gắng học hành theo đúng nghĩa? tỉ lệ bố mẹ những sv là nông dân chiếm bao nhiêu % đang phải còng lưng, đỏ mồ hôi, sôi nước mắt, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc để mong con học hành thành tài nhưng đớn đau thay vào sự báo đáp học hành thành tài đó là chơi bời, trai gái... để rồi thi lại, nợ môn, không lấy được bằng hay phải chạy bằng và ra trường có cần tới cái mà mày coi là công cụ hay không?
 

behattieu82

Moderator
Thành viên BQT
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Dùng tiền có mua được tiền không?
 

oldfriend

Moderator
bạn còn đi học ah :D, khi nào ra đường kiếm tiền thì lúc đấy lại tranh luận tiếp với thằng bạn thân nhé ^^
 

viettoanhp

Well-Known Member
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Bạn của bạn đúng 1 phần, làm nghề gì thì mục đích cuối cùng cũng là đi kiếm tiền. Chỉ có ở các nước phương Đông mới coi trọng thái quá việc học hành và đua nhau thi vào trường đại học. Trên đời này làm nghề gì dù là công nhân quét rác hay giáo viên bác sĩ, nghề nào cũng đáng quý nếu như đi lên đúng bằng thực lực, đam mê với nghề nghiệp của mình.
 

tusontay

Huyền Thoại
Ðề: Re: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

...mày cũng chỉ có thế. mày kiếng luôn cả NGƯỜI SÁNG LẬP lọ kia được cả thế giớ coi là thiên tài vào. mày có thể SO SÁNH ư? mày biết gì về họ? cơ chế đất nước VIỆT NAM có chế độ đãi ngộ cao thế không? ĐÃI NGỘ ở đây là gì? là cái mà mày coi là CÔNG CỤ đấy. Và những người được cho là tài, là giáo sư, là tiến sĩ có đủ lòng yêu nước mà ở lại làm cho dân bớt lầm than hay không? hay thay vào đó là chảy máu CHẤT SÁM là vì cái gì ? là cái mà mày coi là CÔNG CỤ đấy...
Quá đúng! :)

Tiền không mua được tất cả, nhưng cơ bản là mua được... gần đủ. :D
Giờ mà còn có người sống lý tưởng thế nhở bác chủ? Ra đường gặp tờ 500k rơi vãi chắc chả thèm nhặt. =))
 

phongem

Active Member
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Xã hội giờ vật chất lắm, đồng tiền chi phối tất cả! Có tiền mình có thể mua hầu hết mọi thứ, cái gì ko mua đc bằng tiền thì có thể mua = rất nhiều tiền!!! Tiền có thể ko mua đc tất cả nhưng không có tiền thì chả làm đc cái gì!!? Lý luận của 2 người đều ko sai, ai có chỗ đúng của mình chỉ có điều là cả 2 bên đều ko muốn chấp nhận rằng bên kia đúng
 
bạn còn đi học ah :D, khi nào ra đường kiếm tiền thì lúc đấy lại tranh luận tiếp với thằng bạn thân nhé ^^

vâng, trước khi đi học thì em cũng đi ra ngoài đường kiếm tiền 2 năm rồi và bây giờ em vẫn vừa đi học vừa đi làm thêm. thế nên em mới dám tranh luận với nó đấy ạ
 
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

ai cũng có lý. mỗi người một lý tưởng. không cùng quan điểm thì cãi nhau tới tết congo cũng ko xong vụ này đâu.
 

oldfriend

Moderator
vâng, trước khi đi học thì em cũng đi ra ngoài đường kiếm tiền 2 năm rồi và bây giờ em vẫn vừa đi học vừa đi làm thêm. thế nên em mới dám tranh luận với nó đấy ạ

đã đi làm rồi ah ^^, thế đã có lúc nào vợ con nheo nhóc, con bệnh ko có tiền đi bệnh viện, nhà không có tiền mua gạo nấu cơm, tiền bản thân làm ra không nuôi nổi những người thân trong gia đình chưa :). Lúc ấy đi đến bệnh viện, bác sĩ khám hỏi tiền đâu, ra chợ mua nợ tiền gạo, người ta ko cho, xin sếp nghỉ làm vài hôm, sếp bảo nghỉ luôn đi. Lúc đó bạn sẽ có cách nhìn khác về đồng tiền ^^
 
phú quý sinh lễ nghĩa, bần cùng sinh đạo tặc
em không hề coi thường cái giá trị của đồng tiền. không có tiền làm gì cũng khó, em luôn hiểu cái này. bản thân em cũng phải luôn tâm niệm rằng mình phải có tiền, có tiền để giải phóng chính mình. giàu có không hề sai, ai làm công việc gì chẳng để hướng tới một sự giàu đẹp hơn cho bản thân, gia đình, xã hội. cái mà em muốn nói là chúng ta có nên tôn thờ đồng tiền, dùng đồng tiền để khẳng định giá trị của mình như vậy không?
em thực sự nể phục nó vì lòng quyết tâm và ý chí của nó, tiền nó kiếm được là đồng tiền chân chính chứ không phải đi ăn cướp. nó lấy được tiền của khách hàng tức là phải làm cho người ta hài lòng và đưa tiền cho nó.
tiền là thước đo cho giá trị của ai đó, mục đích tối thượng của mọi người, vậy Mr Đàm mà bác hay "ca tụng" sẽ đứng trên hết các ca sĩ nghệ sĩ không lắm tiền bằng phải không bác TUSONTAY. nếu nhặt được 500k em thề với chính lòng em, lý tưởng của em rằng em sẽ đút vào hòm công đức bác ạ
 

nseo90

Banned
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Tiền nào của đấy thôi. cái gì không mua dược bằng tiền thì sẽ mua bằng rất nhiều tiền.
 

nqt0045

Member
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Hihi, mình cũng rất quan tâm tới chủ đề này, xin góp 1 tý nhé..
Mình ủng hộ quan điểm của bạn kia, người bạn kinh doanh, "tiền là công cụ của con người"
Tiền ko phải là tất cả nhưng nếu không có tiền, bạn không là gì cả, nên bắt buộc để có 1 cuộc sống tốt, bạn phải có đủ tiền.
Vậy thì thế nào là 1 cuộc sống tốt, thế nào là đủ tiền, đó là phụ thuộc vào mong muốn của mỗi người, có người chỉ muốn đủ ăn, đủ mặc; có người muốn ăn sạch, ko hóa chất, ăn ngon, mặc đẹp, đi xe đẹp; cao cấp hơn là đi siêu xe, đi du lịch vòng quanh thế giới. Đó là mục tiêu trong cuộc sống của bạn, bạn muốn trở thành người thế nào
Lúc còn nhỏ ai cũng mong muốn, mơ ước nhiều lắm. nhưng càng ngày, do tác động của bên ngoài mà các ước mơ của bạn ngày càng nhỏ đi, và động lực sống cũng nhỏ đi, mình hay gọi đó là Ung thư ước mơ,
Những người triệu phú đôla thì đều là những người có ước mơ lớn
Bạn có thể tìm đọc toàn bộ 13 cuốn Dạy con làm giàu của Robert Kyosaky, Nhưng trước hãy hãy đọc "Bí mật tư duy triệu phú" có thể bạn sẽ hiểu thêm được 1 số vấn đề.
1. Thứ nhất trường học từ bé đến lớn luôn dạy con người 1 tư duy làm thuê, con cố học cho giỏi, sau này cố kiếm 1 công việc ổn định, lương cao để làm, nhưng thực sự đó lại là 1 cái bẫy. bởi các lý do sau:
+) Đi làm thuê luôn luôn là giới hạn về khả năng kiếm tiền, không bao giờ bạn có thể bảo sếp rằng hãy trả lương cho tôi như những gì tôi muốn
+) Đi làm thuê luôn luôn bị quản lý về thời gian, bạn ko thể tự do về thời gian, ko thể làm những gì mình thích, ko thể làm những gì cần, Bố mẹ ốm phải xin phép nghỉ, con ốm phải xin phép nghỉ, nếu đang đi công tác có khi còn ko xin được.
Không trường học, lẫn đại học nào dạy con người ta làm chủ và dạy con người có ước mơ lớn cả, chỉ dạy kỹ năng mà thôi, mà kỹ năng để làm gì, kỹ năng để làm thuê phải không ??
2. Khi không có đủ tiền, bạn ko thể phòng ngừa trước những rủi ro của cuộc sống : tai nạn, mất trộm, cháy nhà, bị lừa mất tiền, công ty bạn làm thuê phá sản....... chính vì thế tiền rất quan trọng
3. Hãy nhìn những người giàu, nhìn xem họ sống như thế nào? Bởi vì có lẽ bạn chưa nhìn thấy những người giàu có thật sự, người giàu có thực sự không phải chỉ có tiền, họ phải có cả 3 thứ cùng 1 lúc: rất nhiều tiền, rất nhiều thời gian, và phải có sức khỏe. Lấy ví dụ, bầu Đức nhiều tiền ko? rất nhiều, mua được cả máy bay, nhưng máy bay để làm gì, để tiết kiệm thời gian, vậy thì bầu đức ko có thời gian, thời gian chăm sóc bản thân, thời gian dành cho gia đình, con cái, bố mẹ.... vậy thì Bầu Đức không giàu. Hoặc bây giờ tôi cho bạn 1000 tỷ, nhưng luôn khuyến mãi thêm căn bệnh ung thư di truyền, bạn có dám nhận không?? vậy thì ko có sức khỏe thì cũng chả để làm gì cả. => Tranh luận của cả chủ thớt và bạn chủ thớt chỉ là 1 góc độ mà thôi, hãy nhìn 1 cách tổng quan hơn về cuộc sống, và xác định lại mục tiêu cuộc sống của mình. Hãy nhìn bill gate, đó là người giàu, giờ ông ý chỉ làm có 1 việc là đi làm từ thiện, nhưng tiền của ông ta ko ngừng sinh sôi nảy nở. Hãy nhìn Steve Job, tiền nhiều nhưng cũng chả là gì nữa, mọi thứ với Steve ko có ý nghĩa gì nữa cả vì ngài ko còn sống nữa.
4. Chủ thớt hãy đọc ngay cuốn "bí mật tư duy triệu phú", nếu bạn nói tiền không quan trọng, mình cam đoan 1 câu bạn là 1 người ko có hoặc có rất ít tiền, đó là câu nói trong sách, và thực tế khi bạn sinh năm 91 thì điều đó cũng dễ hiểu.
5. "tiền sinh ra để phục vụ con người chứ con người không sinh ra để làm nô lệ cho nó" bạn của chủ thớt nói câu này rất đúng, người giàu và người nghèo khác nhau ở chỗ cách mà họ kiếm tiền, người kiếm tiền bằng sức lực của mình thì chắc chắn sẽ bị giới hạn (sức khỏe và thời gian của bạn là có hạn), và người giàu dùng tiền để sinh ra tiền, dùng tiền để thuê người khác làm việc, dùng tiền để sinh lợi (buôn bán, lãi suất, đầu tư..)
6. Nhà trường luôn dạy ng ta bổ sung những gì mình còn yếu, còn kém, kém cái gì thì học cái đó, chứ không dạy ta phát triển những thứ ta giỏi nhất, trong khi thực tế thì người giỏi nhất mới là người đứng đầu, là người thành công hơn người khác..... ( đề cập trong cuốn sách Sức mạnh của sự tập trung )
7. Trường hợp chủ thớt và bạn mình được đề cập khá giống trong bộ sách Dạy con làm giàu. Tác giả có 1 người cha đẻ là giáo sư hàng đầu nhưng ko có nhiều tiền, và 1 người cha đỡ đầu, không học hành nhưng là triệu phú, và tác giả giờ đang là triệu phú với tài sản 50 triệu đô mỹ, và tác giả đã học được gì ở những ai thì chủ thớt hãy tự đọc nhé.


=> theo mình, chủ thớt đang bị giới hạn về tư duy, trong khi bạn của bạn lại có tư duy mở hơn. Hãy đọc những quyển sách Best Seller của thế giới, bạn sẽ thay đổi
+) Bí mật tư duy triệu phú
+) Sức mạnh của sự tập trung
+) Người nam châm
+) Khi bạn tắc đường thì tôi đang chơi golf (đọc để biết sự khác biệt về cuộc sống của người giàu và người nghèo)
+) Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi
+) Dạy con làm giàu Cha giàu cha nghèo (bộ 13 tập)

hãy đọc sách, sách dạy chúng ta rất nhiều, và đọc xong những quyển trên, mình tin bạn sẽ hiểu trong cuộc tranh luận của 2 người, ai đúng ai sai. :)
Nếu bạn đọc xong và thấy lời nói của mình có lý, hãy Pm cho mình ^^
 
ai cũng có lý. mỗi người một lý tưởng. không cùng quan điểm thì cãi nhau tới tết congo cũng ko xong vụ này đâu.
vâng. như em đã nói ngay từ đầu, mỗi người một lí tưởng riêng của mình. nếu muốn so sánh thì hãy so sánh mình với người cùng lí tưởng, cùng con đường, cùng mục đích với mình. ông là doanh nhân, ông muốn mang tiền ra để làm thước đo cho mình thì hãy tìm một doanh nhân cũng có cái lí tưởng ấy mà so sánh, ông là vận động viên thì ông mang bảng thành tích của mình ra mà so sánh với vận động viên khác. tao thu nhập 100tr/tháng, mày thu nhập 10tr/tháng nên tao phải xếp trên mày, tao giá trị hơn mày. không, nhầm rồi! tao chạy nhanh hơn mày nên tao giá trị hơn mày, tao phải xếp trên mày. cứ như này thì cãi nhau đến lúc chết chưa xong ấy ạ
đã đi làm rồi ah ^^, thế đã có lúc nào vợ con nheo nhóc, con bệnh ko có tiền đi bệnh viện, nhà không có tiền mua gạo nấu cơm, tiền bản thân làm ra không nuôi nổi những người thân trong gia đình chưa :). Lúc ấy đi đến bệnh viện, bác sĩ khám hỏi tiền đâu, ra chợ mua nợ tiền gạo, người ta ko cho, xin sếp nghỉ làm vài hôm, sếp bảo nghỉ luôn đi. Lúc đó bạn sẽ có cách nhìn khác về đồng tiền ^^
chính bản thân em đây. lúc 18 tuổi đi đá bóng bị gãy chân, vào viện cũng mất đủ thứ tiền lo chỗ này lót chỗ khác. hồi đó nhà em cũng có điều kiện, mấy cái thứ tiền ấy có lẽ đút nhiều gấp đôi mấy bệnh nhân cùng phòng đó ạ. kết quả ra sao? mấy hôm sau sốt cao do hoại tử toàn bộ, nhiễm độc máu nhưng bác sĩ vẫn nói rằng không sao, triệu chứng này là bình thường, ai phẫu thuật xong chẳng thế ;)). mấy tiếng sau thì thằng bé hôn mê, gia đình mang đi bất kể mấy ông bác sĩ đó ngăn cản thế nào. lên tuyến trên thì các bác sĩ trên đó cho đi lọc máu toàn bộ, phẫu thuật cắt bỏ, kết luận là phẫu thuật lần 1 quên không mở nút thắt động mạch. gia đình đi xuống làm việc với tuyến dưới thì họ đã thay toàn bộ bệnh án ngay khi nhà em lôi em đi và tuyên bố xanh rờn "con kiến kiện củ khoai". thế là thằng nhỏ 18 tuổi vĩnh viễn mất đi... vài thứ. bác nghĩ em có nên hận không ạ. hận lắm chứ. thế trong trường hợp này bác nghĩ tiền đã giải quyết được cái gì ạ? sự phục vụ của người ta? có đấy. nhưng có được cái lương tâm nghề nghiệp của người ta không ạ? em thì chưa thấy. số lượng bác sĩ, y tá em đã phải gặp trong thời gian điều trị cũng nhiều phết đấy ạ. không ít hơn số kí tự trong cái bàn phím em đang bấm đâu và em vẫn tin tưởng rằng những bác sĩ vô lương tâm kia chỉ như hạt cát trong sa mạc người tốt thôi.
về chuyện sinh nhai thì em cũng có bắt đầu trải qua, ngay từ khi học lớp 9 bố mẹ em đã nói rằng nếu em thi đỗ đại học thì sẽ chỉ được trợ cấp đến năm 22 tuổi, cđ thì 21 tuổi. 2 kì thì đầu không thi vì điều trị mất hơn 1 năm, rồi đến lúc đi lại được thì em đi làm, kì thi thứ 3 thi không đỗ. đi làm thêm 1 năm nữa thì em thi vào 1 trường CĐSP và lúc này thì thời gian đã hết. vì thế em phải vừa học vừa làm cho tới giờ, ngoài cơm ăn chỗ ở cùng gia đình thì mọi thứ như mua xe, laptop, điện thoại, quần áo, vui chơi bạn bè,... em phải tự xoay xở lấy. cũng may em học SP nên không mất học phí chứ 14tr/năm thì chắc em phải thôi đi học quá. sau này em không biết chứ bây giờ em cũng chỉ lo được vậy thôi. nhưng em sẽ đặt mục tiêu phải lo được cho bản thân cũng như gia đình mình để không gặp cái cảnh trớ trêu như bác nói ạ. mong bác sẽ chúc cho em làm được thế. hề hề [-O<
 

nqt0045

Member
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Về chuyện bạn đã xảy ra năm 18, bạn có nghĩ rằng nếu bạn sống ở tp lớn, và vào ngay bvien lớn nhất, bạn có bị như vậy ko?? Có khi nào là do nhà bạn đã ko đủ tiền để chuyển ra thành phố lớn ko??? Bạn có muốn con bạn và bố mẹ bạn vẫn ở nơi cũ và khi xảy ra biến cố thì gặp những lại người bsi như vậy? Hay bạn chuyển đến 1 nơi ở mới có chất lượng sống tốt hơn ?? Bạn có quyền lựa chọn cuộc sống tuơng lai của mình, đúng không??
Tiền ko phải là tất cả, nhưng có nhiều tiền sẽ cho bạn 1 cuộc sống chất lượng tốt hơn là bạn có ít hoặc ko có tiền
 

tusontay

Huyền Thoại
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

@Bác chủ: Chuyện năm 18 tuổi ở bệnh Viện đó không phải là do nhiều tiền hay ít tiền, đó là do bác gặp những người làm nghề Y, nhưng chưa kịp mở két lôi chữ Đức ra. Ở các nước phát triển không bao giờ có chuyện bỏ mặc bệnh nhân như vậy. :)
 
Re: Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Hihi, mình cũng rất quan tâm tới chủ đề này, xin góp 1 tý nhé..
Mình ủng hộ quan điểm của bạn kia, người bạn kinh doanh, "tiền là công cụ của con người"
Tiền ko phải là tất cả nhưng nếu không có tiền, bạn không là gì cả, nên bắt buộc để có 1 cuộc sống tốt, bạn phải có đủ tiền.
Vậy thì thế nào là 1 cuộc sống tốt, thế nào là đủ tiền, đó là phụ thuộc vào mong muốn của mỗi người, có người chỉ muốn đủ ăn, đủ mặc; có người muốn ăn sạch, ko hóa chất, ăn ngon, mặc đẹp, đi xe đẹp; cao cấp hơn là đi siêu xe, đi du lịch vòng quanh thế giới. Đó là mục tiêu trong cuộc sống của bạn, bạn muốn trở thành người thế nào
Lúc còn nhỏ ai cũng mong muốn, mơ ước nhiều lắm. nhưng càng ngày, do tác động của bên ngoài mà các ước mơ của bạn ngày càng nhỏ đi, và động lực sống cũng nhỏ đi, mình hay gọi đó là Ung thư ước mơ,
Những người triệu phú đôla thì đều là những người có ước mơ lớn
Bạn có thể tìm đọc toàn bộ 13 cuốn Dạy con làm giàu của Robert Kyosaky, Nhưng trước hãy hãy đọc "Bí mật tư duy triệu phú" có thể bạn sẽ hiểu thêm được 1 số vấn đề.
1. Thứ nhất trường học từ bé đến lớn luôn dạy con người 1 tư duy làm thuê, con cố học cho giỏi, sau này cố kiếm 1 công việc ổn định, lương cao để làm, nhưng thực sự đó lại là 1 cái bẫy. bởi các lý do sau:
+) Đi làm thuê luôn luôn là giới hạn về khả năng kiếm tiền, không bao giờ bạn có thể bảo sếp rằng hãy trả lương cho tôi như những gì tôi muốn
+) Đi làm thuê luôn luôn bị quản lý về thời gian, bạn ko thể tự do về thời gian, ko thể làm những gì mình thích, ko thể làm những gì cần, Bố mẹ ốm phải xin phép nghỉ, con ốm phải xin phép nghỉ, nếu đang đi công tác có khi còn ko xin được.
Không trường học, lẫn đại học nào dạy con người ta làm chủ và dạy con người có ước mơ lớn cả, chỉ dạy kỹ năng mà thôi, mà kỹ năng để làm gì, kỹ năng để làm thuê phải không ??
2. Khi không có đủ tiền, bạn ko thể phòng ngừa trước những rủi ro của cuộc sống : tai nạn, mất trộm, cháy nhà, bị lừa mất tiền, công ty bạn làm thuê phá sản....... chính vì thế tiền rất quan trọng
3. Hãy nhìn những người giàu, nhìn xem họ sống như thế nào? Bởi vì có lẽ bạn chưa nhìn thấy những người giàu có thật sự, người giàu có thực sự không phải chỉ có tiền, họ phải có cả 3 thứ cùng 1 lúc: rất nhiều tiền, rất nhiều thời gian, và phải có sức khỏe. Lấy ví dụ, bầu Đức nhiều tiền ko? rất nhiều, mua được cả máy bay, nhưng máy bay để làm gì, để tiết kiệm thời gian, vậy thì bầu đức ko có thời gian, thời gian chăm sóc bản thân, thời gian dành cho gia đình, con cái, bố mẹ.... vậy thì Bầu Đức không giàu. Hoặc bây giờ tôi cho bạn 1000 tỷ, nhưng luôn khuyến mãi thêm căn bệnh ung thư di truyền, bạn có dám nhận không?? vậy thì ko có sức khỏe thì cũng chả để làm gì cả. => Tranh luận của cả chủ thớt và bạn chủ thớt chỉ là 1 góc độ mà thôi, hãy nhìn 1 cách tổng quan hơn về cuộc sống, và xác định lại mục tiêu cuộc sống của mình. Hãy nhìn bill gate, đó là người giàu, giờ ông ý chỉ làm có 1 việc là đi làm từ thiện, nhưng tiền của ông ta ko ngừng sinh sôi nảy nở. Hãy nhìn Steve Job, tiền nhiều nhưng cũng chả là gì nữa, mọi thứ với Steve ko có ý nghĩa gì nữa cả vì ngài ko còn sống nữa.
4. Chủ thớt hãy đọc ngay cuốn "bí mật tư duy triệu phú", nếu bạn nói tiền không quan trọng, mình cam đoan 1 câu bạn là 1 người ko có hoặc có rất ít tiền, đó là câu nói trong sách, và thực tế khi bạn sinh năm 91 thì điều đó cũng dễ hiểu.
5. "tiền sinh ra để phục vụ con người chứ con người không sinh ra để làm nô lệ cho nó" bạn của chủ thớt nói câu này rất đúng, người giàu và người nghèo khác nhau ở chỗ cách mà họ kiếm tiền, người kiếm tiền bằng sức lực của mình thì chắc chắn sẽ bị giới hạn (sức khỏe và thời gian của bạn là có hạn), và người giàu dùng tiền để sinh ra tiền, dùng tiền để thuê người khác làm việc, dùng tiền để sinh lợi (buôn bán, lãi suất, đầu tư..)
6. Nhà trường luôn dạy ng ta bổ sung những gì mình còn yếu, còn kém, kém cái gì thì học cái đó, chứ không dạy ta phát triển những thứ ta giỏi nhất, trong khi thực tế thì người giỏi nhất mới là người đứng đầu, là người thành công hơn người khác..... ( đề cập trong cuốn sách Sức mạnh của sự tập trung )
7. Trường hợp chủ thớt và bạn mình được đề cập khá giống trong bộ sách Dạy con làm giàu. Tác giả có 1 người cha đẻ là giáo sư hàng đầu nhưng ko có nhiều tiền, và 1 người cha đỡ đầu, không học hành nhưng là triệu phú, và tác giả giờ đang là triệu phú với tài sản 50 triệu đô mỹ, và tác giả đã học được gì ở những ai thì chủ thớt hãy tự đọc nhé.


=> theo mình, chủ thớt đang bị giới hạn về tư duy, trong khi bạn của bạn lại có tư duy mở hơn. Hãy đọc những quyển sách Best Seller của thế giới, bạn sẽ thay đổi
+) Bí mật tư duy triệu phú
+) Sức mạnh của sự tập trung
+) Người nam châm
+) Khi bạn tắc đường thì tôi đang chơi golf (đọc để biết sự khác biệt về cuộc sống của người giàu và người nghèo)
+) Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi
+) Dạy con làm giàu Cha giàu cha nghèo (bộ 13 tập)

hãy đọc sách, sách dạy chúng ta rất nhiều, và đọc xong những quyển trên, mình tin bạn sẽ hiểu trong cuộc tranh luận của 2 người, ai đúng ai sai. :)
Nếu bạn đọc xong và thấy lời nói của mình có lý, hãy Pm cho mình ^^

cảm ơn anh vì đã quan tâm và góp ý chân thành về vấn đề của em.

- em sẽ tìm mua những quyển sách anh kể.
- "tiền sinh ra để phục vụ con người chứ con người không sinh ra để làm nô lệ cho nó" cái câu này là do em nói với nó, đập vào mặt nó không biết bao nhiêu lần chứ không phải nó nói với em đâu
- em đã phải tranh luận, chửi nhau, đấu đá kịch liệt với nó để nó thừa nhận rằng tiền chỉ là một thứ công cụ của con người. chứ bình thường thì nó luôn nghĩ tiền để sai khiến con người, con người phải làm việc để có thật nhiều tiền. vì em đang thấy nó vướng vào cái suy nghĩ ấy nên em mới phải chửi nhau với nó đến độ mấy thằng bạn khác phải lôi ra. 1 năm nó chỉ nghỉ làm khoảng chục ngày, sáng thức dậy lúc 3-4h sáng để làm hàng, bán hàng đến 8-12h thì về nhà. thời gian còn lại trong ngày là ngủ và xem phim, thỉnh thoảng cũng đi chơi. ngày nào cũng vậy, ốm cũng phải đi, sáng đi chiều về tiếp nước, nghỉ làm khoảng 2-3 ngày là chắc chắn sẽ mất mối làm ăn. bản thân nó chỉ có vài đứa đáng gọi là bạn, không quá 5 đầu ngón tay. không bao giờ nó tham gia vào hội này đoàn kia, không họp lớp (làm gì có lớp mà họp), không liên hoan nếu mấy thằng em không rủ, không đi chơi đâu quá 40km nên cũng chẳng bao giờ nó đi du lịch vì sợ mai sẽ không đi làm được, vậy nó có đang là nô lệ đông tiền không ạ? liệu đấy có phải là nó đang đi làm thuê cho chính nó và ông chủ ấy không bao giờ cho nhân viên mình được nghỉ không ạ?
- nó bảo học trường đời bằng vạn lần học trường lớp lằng nhằng. không có trường đại học cao đẳng nền giáo dục gì gì đấy chẳng liên quan đến nó, nó chẳng đi học mà vẫn lắm tiền, thích thì nó bỏ vài chục triệu ra mua vài cái bằng cho những thằng nào thích ý kiến xem. những thứ nó biết về xã hội đa phần đều từ báo chí, internet, phim ảnh và những người cùng đi bán hàng với nó. mà ra đến nơi nó bán hàng thì nó luôn tự hào mình là quyển bách khoa toàn thư của cái chỗ đấy vì nó bảo bọn kia toàn học hết lớp 4 lớp 5 còn nó học hết lớp 9, nó sung sướng khi đố những người ở đó "có 5 số 7, làm phép tính để cho ra số 56" mà những người kia không làm được còn nó làm được (cái này có sự mâu thuẫn trong nó vì nó luôn coi học hành là cái phù phiếm vô bổ). nhưng với nó cũng không quan trọng, dù thế nào nó vẫn đút vào tài khoản đều đều 20tr/tháng. con người thật sự có cần phải đi học trường lớp hay chỉ cần trường đời là đủ ạ?
- chưa bao giờ em nói tiền là không quan trọng, tiền là thứ cực kì quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. nó giúp người ta có sự khởi đầu dễ dàng hơn trong mọi thứ. mạnh vì gạo, bạo vì tiền. em cũng hướng đến việc phải có thật nhiều tiền để giải phóng mình khỏi cái suy nghĩ "ăn tiền của học sinh, bắt học sinh đến học để cướp tiền từ tay bố mẹ chúng". nhưng tiền có phải là chìa khóa duy để mở tất cả cánh cửa xấu xí đang ngăn cản ta tới những mục tiêu tốt đẹp không ạ? sao ta không nghĩ tới việc sẽ đập vỡ cánh cửa đó nhỉ, một người không làm được nhưng cả một cộng đồng thì sao? anh thấy em nói toàn cái cao đẹp viển vông quá không? chắc tại bệnh nghề nghiệp do em toàn phải nói những điều tốt đẹp với học sinh chứ ai nói "mai chúng mày muốn được đỗ đại học thì bảo bố mẹ mày vác tải tiền đến nhà mấy ông bụng to mà chạy chọt đúng, tốt nghiệp rồi thì vác vài tải tiền nữa đi mới xin được việc". có ai muốn con mình học một người sẽ truyền đạt đủ kiến thức để con mình được điểm cao trong mỗi kì thi nhưng lại bơm vào đầu nó cái ý nghĩ "bố mẹ mày không có núi tiền thì đừng mong được cái việc gì" không ạ? thôi thì em cứ gạt bỏ thực tế để biến mình thành kẻ thuyết giáo trong mơ, trong mộng rằng xã hội này sẽ phát triển hơn, trong sạch hơn, không còn cái cảnh "muốn điểm cao thì xách tiền đến nhà tao" vậy.
mọi người có quyền cười, có quyền chê nhưng tôi sẽ tiếp tục thuyết giáo, bởi tôi đang mơ.

comment này em nói về thằng bạn nhưng thực chất là chỉ một bộ phận người trong xã hội hiện tại đó ạ
dùng tiền mua được bằng cấp, nhưng người đó có mua được kiến thức trong đó không?
có bằng rồi lại dùng tiền mua được việc làm, nhưng nó có mua được khả năng làm việc không?
ông mua cho con ông một cái bằng ĐH, rồi ông mua cho nó một công việc. sau đó ông yên tâm kê cao gối nghĩ rằng nó không phải lo gì nữa?

mai em sẽ lại lên đây và mong mọi người cho em được thỉnh giáo ý kiến, các bác cứ bày tỏ quan điểm của mình, em sai em sửa, em thiếu em bổ sung. cảm ơn tất cả mọi người!

gạch đá bao nhiêu em xin lãnh để về xây chuồng cho con gà em đây. hì ~:>
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Về chuyện bạn đã xảy ra năm 18, bạn có nghĩ rằng nếu bạn sống ở tp lớn, và vào ngay bvien lớn nhất, bạn có bị như vậy ko?? Có khi nào là do nhà bạn đã ko đủ tiền để chuyển ra thành phố lớn ko??? Bạn có muốn con bạn và bố mẹ bạn vẫn ở nơi cũ và khi xảy ra biến cố thì gặp những lại người bsi như vậy? Hay bạn chuyển đến 1 nơi ở mới có chất lượng sống tốt hơn ?? Bạn có quyền lựa chọn cuộc sống tuơng lai của mình, đúng không??
Tiền ko phải là tất cả, nhưng có nhiều tiền sẽ cho bạn 1 cuộc sống chất lượng tốt hơn là bạn có ít hoặc ko có tiền
em ở Thanh Oai-Hà Tây, nay là Hà Nội. từ nhà em tới Ngã Tư Sở chỉ khoảng gần 15km, tới BV TWQĐ 103 khoảng 10km và tới cái BV tỉnh Hà Tây cũ (nơi em ăn hành) chỉ khoảng 7-8km. BV tỉnh cũng thuộc loại to, dịch vụ khá, vào viện nhiều nên em có đánh giá nó ngang bằng BV TW103 về vật chất. Nơi cuối em tới là BV TWQĐ 108, nơi này thì mọi thứ em trải qua đều thấy rất tốt. Xứng đáng là trung tâm y khoa hàng đầu Việt Nam. Tại sao em lại vào cái BV tỉnh đó thì cũng là thiếu may mắn, em đi đá bóng với toàn mấy thằng ngang tuổi em. Chúng nó đưa em vào đó cấp cứu, đến khi gia đình tới thì chỉ còn mỗi việc kí giấy cam đoan rồi đóng tiền cho em vào mổ. Lúc đầu cũng không muốn ở đấy đâu nhưng bác sĩ ở đó giữ lại, kêu xử lí dễ ợt và không cho đi nữa. Về tiền thì em đã nói rồi đấy, hồi đó gia đình em có thể nói là khá giả. Các bác ở đây đều là dân chơi đồ âm thanh/hình ảnh,... còn bố em là dân chơi/sưu tầm cổ vật cũng thuộc hàng chịu chơi có tiếng ở cái miền Bắc này (chơi đồ cổ khác hoàn toàn với buôn đồ cổ nhé) nên cũng lo được cái chuyện quà cáp biếu xén bác sĩ y tá, thâm trí gấp vài lần bình thường (lúc lên 108 thì cái khoản phí này không bằng 1 nửa ở đó, có người đưa còn chẳng cầm ý), nên tiền không phải vấn đề. Buồn thay là tai nạn của em lại là khởi đầu cho một chuỗi những tai họa khác đánh trực tiếp vào tinh thần, ý chí và kinh tế gia đình em. Kinh tế sụp đổ còn khôi phục lại được chứ ý chí, tinh thần mất rồi thì sao đứng lên được. mà bố em cũng nhiều tuổi, mệt mỏi rồi nên khó lấy lại cái ý chí ấy nữa.
@Bác chủ: Chuyện năm 18 tuổi ở bệnh Viện đó không phải là do nhiều tiền hay ít tiền, đó là do bác gặp những người làm nghề Y, nhưng chưa kịp mở két lôi chữ Đức ra. Ở các nước phát triển không bao giờ có chuyện bỏ mặc bệnh nhân như vậy. :)
vâng! cái em bức xúc trong câu chuyện của em là cái ý đức đang vứt đâu đó và tiền trong trường hợp này liệu có mua được cái Tâm ấy không
các nước phát triển, họ giàu có và họ thoải mái phát triển cái Tâm ấy. họ giàu vì Chính quyền ít bẩn như ở đây, và họ giữ được cái ít bẩn ấy nhờ sự giàu có :-@
lời khuyên xương máu: chẳng may có ai bị vấn đề gì về sức khỏe thì cứ chỗ nào to nhất, đẹp nhất mà xông vào ạ
 

conghieu1978

Moderator
Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

* Nếu kiếm tiền mà quên tất cả thì nó sẽ luẩn quẩn ở cái vòng tròn dư lày:
- Khi người ta đói: luôn nghĩ đến tiền.
- Khi người ta sướng sẽ nghĩ đến việc "mua Tiên"
- Khi người ta bị tha hóa lại muốn quay về điểm xuất phát - đói (làm lại từ đầu).
Các bác thấy đúng không? :))
 
Re: Ðề: tranh luận về giá trị của đồng tiền giữa 2 thằng bạn

Hihi, mình cũng rất quan tâm tới chủ đề này, xin góp 1 tý nhé..
Mình ủng hộ quan điểm của bạn kia, người bạn kinh doanh, "tiền là công cụ của con người"

4. Chủ thớt hãy đọc ngay cuốn "bí mật tư duy triệu phú", nếu bạn nói tiền không quan trọng, mình cam đoan 1 câu bạn là 1 người ko có hoặc có rất ít tiền, đó là câu nói trong sách, và thực tế khi bạn sinh năm 91 thì điều đó cũng dễ hiểu.

5. "tiền sinh ra để phục vụ con người chứ con người không sinh ra để làm nô lệ cho nó" bạn của chủ thớt nói câu này rất đúng, người giàu và người nghèo khác nhau ở chỗ cách mà họ kiếm tiền, người kiếm tiền bằng sức lực của mình thì chắc chắn sẽ bị giới hạn (sức khỏe và thời gian của bạn là có hạn), và người giàu dùng tiền để sinh ra tiền, dùng tiền để thuê người khác làm việc, dùng tiền để sinh lợi (buôn bán, lãi suất, đầu tư..)

hãy đọc sách, sách dạy chúng ta rất nhiều, và đọc xong những quyển trên, mình tin bạn sẽ hiểu trong cuộc tranh luận của 2 người, ai đúng ai sai. :)
Nếu bạn đọc xong và thấy lời nói của mình có lý, hãy Pm cho mình ^^

em đã đọc đi đọc lại bình luận của bác vì nó có nhiều cái mà em chưa được biết. nhưng em thấy chắc chắn bác đã bị nhầm lẫn vai trò trong cuộc tranh luận giữa em và bạn mình. những lời em nói là màu đỏ, còn nó là màu xanh

* Nếu kiếm tiền mà quên tất cả thì nó sẽ luẩn quẩn ở cái vòng tròn dư lày:
- Khi người ta đói: luôn nghĩ đến tiền.
- Khi người ta sướng sẽ nghĩ đến việc "mua Tiên"
- Khi người ta bị tha hóa lại muốn quay về điểm xuất phát - đói (làm lại từ đầu).
Các bác thấy đúng không? :))
liệu em có thể nghĩ rằng cái tư tưởng của bác hợp với em không?
 
Bên trên