DanielTran
Well-Known Member
Nhân thấy có một topic ném đá phim này, Daniel không cùng quan điểm nên tạo ra một topic khác, chỉ ra những điểm hay của phim. Để tránh tranh cãi dễ dẫn đến xúc phạm cá nhân, đề nghị bạn đọc nếu thích chê thì qua bên topic kia, thích khen thì mời vào bình luận ở đây. Daniel cũng biết Mod sẽ muốn gộp hai topic chung phim lại với nhau, nhưng hy vọng dành riêng một ngoại lệ cho bộ phim này, như là ưu ái đặc biệt cho một thai nhi chưa được trọn hình hài.
Cũng như một cô gái dù đẹp nếu chưa trang điểm thì cũng ít người nhận ra cái đẹp ấy, nên tuy rằng đạo diễn có kêu gọi mọi người đừng xem, vì lo ngại nhiều người không nhận ra cái đẹp chìm khuất bên trong một khuôn mặt mộc, nhưng Daniel tin rằng mình vẫn có thể nhìn thấy được vài phần cái đẹp ấy. Đây là những cảm nhận ban đầu của Daniel về bộ phim.
Bộ phim giới thiệu câu chuyện súc tích, ngắn gọn, dễ hiểu. Chỉ vài cảnh đan xen giữa quá khứ và hiện tại ở đầu phim, đã cho thấy mối quan hệ giữa người em - Lâm và người anh - Hùng, tính cách của mỗi người, cuộc sống và ý hướng của họ trong hiện tại, các vấn đề ràng buộc mà họ đang gặp phải, kể cả tuyến nhân vật thứ hai cũng được giới thiệu đầy đủ, bao gồm đối trọng chính của Hùng là Tài Nhớt và mạng lưới xung quanh anh ta. Đoạn xuất hiện của Phong cũng không cần nói nhiều mà vẫn giới thiệu được nhân vật này là ai, điều gì anh ta quan tâm trong quá khứ và trong hiện tại.
Một điểm thành công của phim này mà ít phim Việt có được, đó là phác họa vai trò, vị trí, tính cách của tuyến các nhân vật phụ và quan hệ của họ với tuyến nhân vật chính có dấu ấn rõ ràng.
Đó không chỉ là tuyến các nhân vật chính thứ nhất và thứ hai, vẫn còn những nhân vật có dấu ấn như ba người bộ tham mưu của Tài Nhớt, chàng ngọng, người bạn thân với cái đồng hồ của cha, anh chàng chết nhát, anh chàng người Bắc điển trai, anh chàng đầu trọc phổi bò,...
Bạn của Lâm, người chuộc cái đồng hồ chết của cha, đã hỏi bạn mình về mối quan hệ với Hương, là một câu hỏi hoàn toàn có chủ ý của kịch bản. Hai người họ nói chuyện ở bậc thang, hai cảnh trước và sau đều cùng là bậc thang đó, nhưng môt người thì đã mất. Một cảnh thứ ba ở cuối phim, cũng là hai người ngồi ở bậc thang, lần này là chàng người Bắc điển trai. Rút ra nhận xét là ai ngồi ở bậc thang với Lâm đều k có kết quả tốt.
Bộ phim cũng đặt ra vài câu hỏi cho người xem. Ví như ngay từ đầu mình thấy vai của Hương diễn xuất và trang phục có vấn đề, nhưng khi các lá bài lật lên, mình lại thấy nó phù hợp. Cũng như khi Tài Nhớt kể với Phong về Trang, cũng có điều lấn cấn. Nhưng khi xem đến gần cuối, thì lấn cấn đó được giải tỏa, dù đạo diễn không hề giải thích gì nhiều.
Số phận của từng vai phụ rõ nét làm cho các quyết định của nhân vật chính có thêm chiều sâu ý nghĩa trong sự giằng xé cân nhắc và trách nhiệm. Khiến cho khán giả thấy đồng cảm hoặc phản cảm, và hòa nhập cảm xúc vào không khí của phim tốt hơn.
Kịch bản có xung đột, có âm mưu, có cài cắm, có lật tẩy. Kế thứ nhất đóng lại, kế thứ hai mở ra. Đây là một kịch bản rất thú vị. Twist ở cuối phim thì không quá khó đoán. Vai diễn the Villain trong phim này của Hoàng Phúc xuất sắc vượt trội so với trong Bẫy Rồng.
Quay phim các phân cảnh hành động, đặc biệt ở bối cảnh hẹp trong những con hẻm nhỏ, trong điều kiện ánh sáng ban đêm, vắn tắt là xuất sắc!
Cảnh trong phòng ở gần cuối phim khi Phong tìm đến, hai vợ chồng Hùng chỉ cách nhau một bức vách, bên này là một nhân thân đang tượng hình, bên kia là một tính mạng sắp bị lấy đi, quay phim rất có chủ đích và đầy hình tượng.
Chi tiết người vợ ra bảo với Lâm ở cảnh đầu, rằng anh Hùng nay đã ó gia đình; cách mà Hùng quay lại bảo vợ đi vào trong, là những chi tiết cực kỳ đời thường, rất đắt giá khi diễn tả mối quan hệ giữa ba bối phận này cũng như tình cảm giữa họ với nhau.
Chi tiết người vợ lo lắng khi thấy chồng nhìn qua cửa sổ xuống đường trước trận chiến lớn. Vài câu trả lời vợ của Hùng đã cho thấy sự đấu tranh nội tâm trước một bài toán quá khó, khi gánh trên vai trách nhiệm của người chồng, người cha, người anh, và người thủ lĩnh.
Tạo hình người vợ rất đẹp, tuy xuất hiện ít nhưng có những câu thoại như nữ Gia Cát, và đặc biệt vạch ra cả âm mưu lớn, gỡ tội cho Lâm, để thấy trận chiến này là không thể tránh khỏi. Đặc biệt diễn xuất bùng nổ với Lâm trong cảnh gần cuối rất trung thực và ấn tượng.
Bộ phim dàn dựng bối cảnh, tình huống và thể hiện các pha hành động xuất sắc. Pha kẹp cổ ở cuối phim rất ấn tượng cho thấy lối đánh thông minh của Lâm, cũng như triết lý đường gần nhất không phải là đường ngắn nhất. Màn lao người qua cửa sổ láng giềng cũng rất ngoạn mục. Lối đánh của Phong thể hiện đúng tính cách và quan điểm của anh ta, nhanh gọn dứt khoát, không sát thủ với lính lác, nhưng rất kiên quyết khi cần ra đòn quyết định.
Dù chỉ là bản nháp, hoàn toàn chưa đánh giá được phần âm thanh, trong khi giá trị của phần này có thể chiếm đến một nửa thành công của bất kỳ bộ phim nào, kể cả phim câm của Charlotte, nhất là khi thưởng thức được các hiệu ứng âm thanh của rạp. Tuy nhiên có thể nói đây chính là bộ phim hành động xuất sắc đứng thứ hai trong lịch sử điện ảnh của người Việt Nam, bộ phim đứng đầu không ai khác cũng vẫn là một xuất phẩm trước đây của Charlie Nguyen.
Cũng như một cô gái dù đẹp nếu chưa trang điểm thì cũng ít người nhận ra cái đẹp ấy, nên tuy rằng đạo diễn có kêu gọi mọi người đừng xem, vì lo ngại nhiều người không nhận ra cái đẹp chìm khuất bên trong một khuôn mặt mộc, nhưng Daniel tin rằng mình vẫn có thể nhìn thấy được vài phần cái đẹp ấy. Đây là những cảm nhận ban đầu của Daniel về bộ phim.
Bộ phim giới thiệu câu chuyện súc tích, ngắn gọn, dễ hiểu. Chỉ vài cảnh đan xen giữa quá khứ và hiện tại ở đầu phim, đã cho thấy mối quan hệ giữa người em - Lâm và người anh - Hùng, tính cách của mỗi người, cuộc sống và ý hướng của họ trong hiện tại, các vấn đề ràng buộc mà họ đang gặp phải, kể cả tuyến nhân vật thứ hai cũng được giới thiệu đầy đủ, bao gồm đối trọng chính của Hùng là Tài Nhớt và mạng lưới xung quanh anh ta. Đoạn xuất hiện của Phong cũng không cần nói nhiều mà vẫn giới thiệu được nhân vật này là ai, điều gì anh ta quan tâm trong quá khứ và trong hiện tại.
Một điểm thành công của phim này mà ít phim Việt có được, đó là phác họa vai trò, vị trí, tính cách của tuyến các nhân vật phụ và quan hệ của họ với tuyến nhân vật chính có dấu ấn rõ ràng.
Đó không chỉ là tuyến các nhân vật chính thứ nhất và thứ hai, vẫn còn những nhân vật có dấu ấn như ba người bộ tham mưu của Tài Nhớt, chàng ngọng, người bạn thân với cái đồng hồ của cha, anh chàng chết nhát, anh chàng người Bắc điển trai, anh chàng đầu trọc phổi bò,...
Bạn của Lâm, người chuộc cái đồng hồ chết của cha, đã hỏi bạn mình về mối quan hệ với Hương, là một câu hỏi hoàn toàn có chủ ý của kịch bản. Hai người họ nói chuyện ở bậc thang, hai cảnh trước và sau đều cùng là bậc thang đó, nhưng môt người thì đã mất. Một cảnh thứ ba ở cuối phim, cũng là hai người ngồi ở bậc thang, lần này là chàng người Bắc điển trai. Rút ra nhận xét là ai ngồi ở bậc thang với Lâm đều k có kết quả tốt.
Bộ phim cũng đặt ra vài câu hỏi cho người xem. Ví như ngay từ đầu mình thấy vai của Hương diễn xuất và trang phục có vấn đề, nhưng khi các lá bài lật lên, mình lại thấy nó phù hợp. Cũng như khi Tài Nhớt kể với Phong về Trang, cũng có điều lấn cấn. Nhưng khi xem đến gần cuối, thì lấn cấn đó được giải tỏa, dù đạo diễn không hề giải thích gì nhiều.
Số phận của từng vai phụ rõ nét làm cho các quyết định của nhân vật chính có thêm chiều sâu ý nghĩa trong sự giằng xé cân nhắc và trách nhiệm. Khiến cho khán giả thấy đồng cảm hoặc phản cảm, và hòa nhập cảm xúc vào không khí của phim tốt hơn.
Kịch bản có xung đột, có âm mưu, có cài cắm, có lật tẩy. Kế thứ nhất đóng lại, kế thứ hai mở ra. Đây là một kịch bản rất thú vị. Twist ở cuối phim thì không quá khó đoán. Vai diễn the Villain trong phim này của Hoàng Phúc xuất sắc vượt trội so với trong Bẫy Rồng.
Quay phim các phân cảnh hành động, đặc biệt ở bối cảnh hẹp trong những con hẻm nhỏ, trong điều kiện ánh sáng ban đêm, vắn tắt là xuất sắc!
Cảnh trong phòng ở gần cuối phim khi Phong tìm đến, hai vợ chồng Hùng chỉ cách nhau một bức vách, bên này là một nhân thân đang tượng hình, bên kia là một tính mạng sắp bị lấy đi, quay phim rất có chủ đích và đầy hình tượng.
Chi tiết người vợ ra bảo với Lâm ở cảnh đầu, rằng anh Hùng nay đã ó gia đình; cách mà Hùng quay lại bảo vợ đi vào trong, là những chi tiết cực kỳ đời thường, rất đắt giá khi diễn tả mối quan hệ giữa ba bối phận này cũng như tình cảm giữa họ với nhau.
Chi tiết người vợ lo lắng khi thấy chồng nhìn qua cửa sổ xuống đường trước trận chiến lớn. Vài câu trả lời vợ của Hùng đã cho thấy sự đấu tranh nội tâm trước một bài toán quá khó, khi gánh trên vai trách nhiệm của người chồng, người cha, người anh, và người thủ lĩnh.
Tạo hình người vợ rất đẹp, tuy xuất hiện ít nhưng có những câu thoại như nữ Gia Cát, và đặc biệt vạch ra cả âm mưu lớn, gỡ tội cho Lâm, để thấy trận chiến này là không thể tránh khỏi. Đặc biệt diễn xuất bùng nổ với Lâm trong cảnh gần cuối rất trung thực và ấn tượng.
Bộ phim dàn dựng bối cảnh, tình huống và thể hiện các pha hành động xuất sắc. Pha kẹp cổ ở cuối phim rất ấn tượng cho thấy lối đánh thông minh của Lâm, cũng như triết lý đường gần nhất không phải là đường ngắn nhất. Màn lao người qua cửa sổ láng giềng cũng rất ngoạn mục. Lối đánh của Phong thể hiện đúng tính cách và quan điểm của anh ta, nhanh gọn dứt khoát, không sát thủ với lính lác, nhưng rất kiên quyết khi cần ra đòn quyết định.
Dù chỉ là bản nháp, hoàn toàn chưa đánh giá được phần âm thanh, trong khi giá trị của phần này có thể chiếm đến một nửa thành công của bất kỳ bộ phim nào, kể cả phim câm của Charlotte, nhất là khi thưởng thức được các hiệu ứng âm thanh của rạp. Tuy nhiên có thể nói đây chính là bộ phim hành động xuất sắc đứng thứ hai trong lịch sử điện ảnh của người Việt Nam, bộ phim đứng đầu không ai khác cũng vẫn là một xuất phẩm trước đây của Charlie Nguyen.